Chương trước
Chương sau
- Được rồi, chư vị không cần lol ắng. Trời không sập xuống được đâu. Lưu Ly vương thành ta truyền thừa từ thời thượng cổ, số mệnh lâu dài, không phải một hai cường giả Thiên Vị có thể uy hiếp được tới số mệnh.
Giang Trần biết rõ trong lòng mọi người lo lắng, cho nên cũng khuyến khích mọi người.
Tỉnh Trung đại đế cười nói:
- Mọi người cũng nhìn thấy rồi đó. Lão giả Thiên Vị kia thực lực rất mạnh mẽ, so với bất luận đối thủ nào trước đó còn mạnh hơn. Thế nhưng mà ở Khổng Tước thánh sơn, hắn không dám giương oai. Vì sao? Vì đây là Lưu Ly vương thành, đây là Khổng Tước thánh sơn. Ở đây chẳng những có truyền thừa, cũng có Giang Trần thiếu chủ. Có đại khí vận bảo họ.
Lời nói của Tỉnh Trung đại đế rất có tính kích động, làm cho tất cả mọi người gật đầu không ngớ.t
- Được rồi, tất cả mọi người làm việc như cũ, không cần phản ứng thái quá, lại càng không cần buồn lo vô cớ. Cường giả lánh đời trong Nhân tộc không ít, cũng không nhất định đều là người hồ đồ, không biết phân biệt thị phi như vậy. Bổn thiếu chủ tin rằng, chắc chắn phải có cường giả Thiên Vị thông tình đạt lý.
Điểm này Giang Trần cũng không chút nghi ngờ.
Nếu như mỗi cường giả ẩn thế đều ngu xuẩn như vậy thì quả thực là kỳ quái.
Không có khả năng cường giả nhân tộc đều chỉ có loại ngu xuẩn này mới có thể đột phá lên Thiên Vị. Nhất định còn có cường giả Thiên Vị hiểu lý lẽ khác.
Một cơn phong ba tạm thời tuyên cáo chấm dứt. Chỉ là Giang Trần cũng không dám xem thường.
Lão giả này xuất hiện cũng gõ một hồi chuông cảnh báo với Giang Trần.
- Hiện tại tuy rằng dưới trướng ta cường giả nhiều như mây, số mệnh của Lưu Ly vương thành cũng tăng mạnh. Nhưng mà điều kiện tiên quyết là hiện tại ta còn chưa gặp phải khảo nghiệm gian nan. Giống như là cường giả như lão giả này. Nếu như thoáng cái xuất hiện hai ba người, ta không chống đỡ được. Nếu như một đám liên thủ xuất hiện, càng có thể quét ngang Khổng Tước thánh sơn ta.
Nghĩ tới đây Giang Trần có một loại cảm giác nguy cơ.
Tuy rằng hắn không biết cương vực nhân loại có nhiều cường giả Thiên Vị như vậy hay không? Cho dù có cũng không có khả năng ai cũng não tàn, liên hợp lại chèn ép một người trẻ tuổi như hắn.
Nhưng mà xưa nay Giang Trần không thích cảm giác vận mệnh mình bị người khác nắm giữ trong tay.
- Thực lực, vẫn là phải tăng lên thực lực a. Không có thực lực tuyệt đối, sẽ không thể nào nắm giữ vận mệnh mình trong tay được.
Trong lòng Giang Trần cảm khái.
- Chi bằng ta toàn lực trùng kích Đế cảnh, tranh thủ sớm đột phá Đế cảnh. Một khi đột phá Đế cảnh, cấp độ võ đạo của ta nhất định sẽ một bước lên trời.
Một khi tiến vào Đế cảnh, Giang Trần cảm thấy mình hoàn toàn có thể trong thời gian ngắn, trùng kích Đế cảnh đỉnh phong, lên thẳng Thiên Vị.
Đây không phải là Giang Trần tự tin mù quáng.
- Ta nhất định sẽ đi con đường hoàn toàn khác với những võ giả khác. Vận mệnh ta chứa đầy ký thác và hy vọng so với những người khác. Nội tình của ta là cấp bậc Chư Thiên. Số mệnh và cơ duyên của ta không có chỗ nào không phải mạnh hơn người ngoài gấp mười lần, gấp trăm lần. Như vậy tốc độ tu luyện của ta nhất định phải nhanh hơn người khác gấp mười lần, gấp trăm lần. Tiềm lực võ đạo của ta cũng phải gấp trăm lần, ngàn lần người khác. Trọng trách của ta nhất định cũng là trọng trách mà người khác không thể gánh được.
Trước khi đại quân Khổ Man tộc không có dị động, Giang Trần quyết định nắm chắc từng chút thời gian, mỗi một giây đều toàn tâm toàn ý vùi đầu vào trong tu luyện.
- Có lẽ ta thực sự nên cấp tiến một chút.
Bỗng nhiên Giang Trần lấy một vật trong nhẫn trữ vật ra. Đây là một vật tỏa ra kim quang nhàn nhạt, giống như một khỏa đan dược nhỏ vậy.
- Minh Đà xá lợi.
Giang Trần nhẹ giọng lẩm bẩm.
- Ban đầu ở Vạn Tượng cực cảnh, trong lúc vô tình gặp phải thi thể một người, sau khi chôn cất thi thể người này, nhận được xá lợi võ đạo mà người này lưu lại. Từ trước tới nay ta không có luyện hóa xá lợi nà. Hiện tại không thể như vậy, cần phải luyện hóa vật này, nhanh chóng đột phá.
Minh Đà xá lợi này ban đầu khi còn ở Vạn Tượng Cương Vực, trong Vạn Tượng đại điển, nhận được sau khi tiến vào Vạn Tượng cực cảnh.
Đạt được xá lợi này còn trước khi hắn thu được động phủ của Quách Nhiên.
Giang Trần luôn giữ Minh Đà xá lợi này, giờ phút này Giang Trần cảm thấy, là lúc nên luyện hóa Minh Đà xá lợi này, hấp thu tinh hoa võ đạo bên trong.
Minh Đà xá lợi này Giang Trần phỏng đoán, hẳn là do một cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong, thậm chí là xá lợi võ đạo do cường giả bán bộ Đế cảnh lưu lại.
Một khi luyện hóa, trong thời gian ngắn tuyệt đối có thể khiến cho tu vi Giang Trần tăng vọt.
Hiện tại Giang Trần đã là Hoàng cảnh cao giai. Gần với Hoàng cảnh bát trọng. Một khi luyện hóa xá lợi võ đạo này, tuyệt đối có hy vọng thoáng cái tăng lên Hoàng cảnh cửu tọng, truy cầu Hoàng cảnh đỉnh phong.
Có lẽ đổi lại là bất luận thiên tài trẻ tuổi nào khác, dùng biện pháp tu luyện cấp tốc như vậy, nhất định sẽ tồn tại vấn đề cắn trả.
Dù sao đối với thiên tài trẻ tuổi bình thường mà nói, giống như là rượu chè, ăn uống quá độ vậy. Rất có thể sẽ làm suy giảm tới căn bản của bản thân. Mà Giang Trần, ưu thế lớn nhất của hắn là nắm chắc bao hàm, căn cơ hùng hậu, có đầy đủ lực lượng và biện pháp để tiêu hóa số lượng đột nhiên nhiều lên như vậy.
Thiên tài khác có lẽ nên cân nhắc tới sức thừa nhận của mình, cho dù muốn luyện hóa xá lợi võ đạo này thì cũng phải chậm rãi luyện hóa, dùng từng chút một.
Mà Giang Trần, tuy rằng không thể nói là một hơi ăn thành béo được, nhưng hắn tuyệt đối có thể ăn nhanh hơn người khác, tiêu hóa nhanh hơn, hiệu quả cũng nhanh hơn.
Đây là ưu thế lớn nhất mà trí nhớ kiếp trước mang lại cho hắn. Hắn đi tới thế giới này, từ lúc lần đầu tiên tu luyện cũng đã đặc biệt chú ý tới vấn đề căn cơ này.
Năm đó chân khí của hắn khi độ phá Linh cảnh, trước khi luyện chế ra Ngũ Long Khai thiên đan, hắn thà rằng không đột phá cũng phải đợi đan dược trúc cơ đan này.
Vì sao?
Chính là vì muốn làm cho trụ cột vững chắc, chuẩn bị tốt căn cơ võ đạo. Làm cho đường sau này bớt đi quanh co, không tới mức làm cho tiến độ hắn chậm lại.
Người khác tu luyện chỉ có thể đi một bước nhìn một bước. Thiên tài tu luyện có thể đi một bước nhìn mười bước, trăm bước.
Mà Giang Trần tu luyện, độ nhìn ra trông rộng của hắn thậm chí còn có thể quy hoạch toàn bộ, nhìn thấy ngàn vạn bước.
Trong mật thất, Giang Trần khoanh chân mà ngồi. Bắt đầu tham lam hấp thu Minh Đà xá lợi ày.
Minh Đà xá lợi này ẩn chứa tinh hoa võ đạo cường đại. Là năng lượng võ đạo của cả đời võ giả ngưng tụ lại. Đổi lại là võ giả bình thường, nếu như không phân biệt nặng nhẹ, tùy tiện luyện hóa mà nói, rất có thể sẽ bị năng lượng cường đại cắn trả, làm bị thương tới kinh mạch, thậm chí làm bị thương khí hải.
Nặng thì trọng thương, nhẹ thì chết bất đắc kỳ tử.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.