Chương trước
Chương sau
Vân Lan đại đế lần trước bất đắc dĩ bị Giang Trần đánh bại, hắn không cho rằng mình thua, mà cho rằng Giang Trần tìm kiếm được kẽ hở, bắt đi ái tử Thiên Lân công tử của Đan Cực đại đế, mới có cơ hội đào thoát, giữ được tính mạng.
Lần này, không còn gánh nặng trên người, Vân Lan đại đế cũng không tin tiểu tử Giang Trần này có thể trốn đi được.
Vân Lan đại đế triệu tập tất cả cường giả Đế cảnh khác, còn có một đám cường giả Hoàng cảnh cửu trọng.
- Chư vị, lần này là trận chiến đầu tiên sau khi chúng ta đầu nhập vào dưới trướng Ma chủ đại nhân. Các ngươi cũng biết nếu như để cho tiểu tử Giang Trần kia trốn về cương vực nhân loại. Chúng ta chẳng những thân bại danh liệt, về sau trở lại cương vực nhân loại cũng bị người ta mắng là phản đồ, là yêu nghiệt ma tộc, cho nên...
Vân Lan đại đế cũng không có nói rõ, mà ám ý đã rất rõ ràng.
Tuyệt đối không thể để cho Giang Trần trở lại cương vực nhân loại.
- Vân Lan đạo huynh, Ma chủ đại nhân đã coi trọng ngươi như vậy. Vậy ngươi ra lệnh đi.
- Đúng vậy, chỉ cần có thể tiêu diệt tiểu tử kia, không cho tin tức truyền đi. Chuyện gì chúng ta cũng có thể làm được.
Hiển nhiên những kẻ này hiện tại đã không từ bất kỳ giá nào.
Bọn họ đều biết, nếu như Giang Trần và Thiếu Dương đại đế rời khỏi. Bọn họ đầu nhập vào Ma chủ đại nhân, bí mật này cũng sẽ bị vạch trần ra ánh sáng.
Như vậy sau này bọn họ làm sao có thể nghênh ngang trở lại cương vực nhân loại?
Như vậy, tất cả mọi người biết rõ, chuyện này cấp bách, tuyệt đối không thể kéo dài.
- Tốt.
Vân Lan đại đế thấy mọi người nhiệt tình như vậy, lập tức nói:
- Đến lúc đó ta sẽ ra ngoài, tranh thủ dẫn đầu thần thú Chu Tước kia đi. Đám người các ngươi thì tìm cơ hội công kích tiểu tử Giang Trần kia. Không cần lo lắng tiểu tử kia có tu vi ra sao. Bất kể đạo nghĩa giang hồ gì. Mục tiêu chỉ có một. Giết.
- Giết.
Một khi bị ma thức của Ma chủ Thiên ma điều khiển, dục vọng giết chóc trong lòng những tu sĩ này bị đào bới ra rất nhiều.
- Xuất phát.
Vân Lan đại đế xung trận phóng ngựa lên trước, hắn biết rõ sứ mạng của mình là gì.
Nếu như không thể dẫn đầu thần điểu Chu Tước kia rời đi. Muốn ra tay với Giang Trần, xác suất thành công rất thấp. Tất cả cường giả bọn họ ở đây chỉ sợ không gánh được một kích toàn lực dưới trạng thái giận dữ của thần điểu Chu Tước.
Từng đạo thân ảnh nối đuôi nhau mà ra.
...
Giờ phút này Giang Trần đã hoàn toàn chìm đắm trong thế giới của Cự thạch nhất tộc. Liên tục phục sinh hai sinh linh Cự thạch nhất tộc. Thần thức của Giang Trần tiêu hao cực lớn, hiện tại tương đối suy yếu, thần thức đang trong quá trình khôi phục.
Đột nhiên, trong thức hải của Giang Trần chấn động kịch liệt.
Chuyện này khiến cho Giang Trần bị kích thích, lập tức mở mắt ra.
Trong đại viện Thánh Nhất tông, thân ảnh của Vân Lan đại đế giống như quỷ mỵ bay ra. Tốc độ nhanh tới mức giống như thiểm điện, muốn phóng tới đánh chỗ Giang Trần.
Thần điểu Chu Tước thấy thế, không nói hai lời, trực tiếp vung cánh, hai cánh chấn động, một đạo thiên hỏa giống như thiên thạch đáp xuống, điên cuồng vọt về phía Vân Lan đại đế kia.
Tốc độ của Vân Lan đại đế kia giống như đột nhiên tăng lên gấp bội, đối mặt với công kích thiên hỏa dày đặc như vậy, không ngờ hắn lại hóa thành một đạo lưu quang, phóng về phía bên trái.
- Tiểu tử Giang Trần, nếu như lúc này ngươi co đầu rụt cổ, thì bổn đế sẽ đi giết Thiếu Dương và phế vật Tử Yên tông kia.
Nhìn qua, mục tiêu của Vân Lan đại đế căn bản không phải là Giang Trần, mà là bay thẳng tới phía sơn mạch đối diện với cung điện này.
Lần này Vân Lan đại đế đã chọc giận Giang Trần, hắn quát:
- Chu Tước tiền bối, tên này vô lễ, mong tiền bối diệt hắn thay tiểu tử.
Thần điểu Chu Tước nhún nhún vai nói:
- Ngươi xác định chứ?
- Xác định.
Giang Trần gật đầu khẳng định.
Bởi vì hắn nhìn ra được, thân pháp và khí thế của Vân Lan đại đế này dường như đã tăng vọt lên rất nhiều. Đây có lẽ là công của ma chủ Thiên Ma làm phép.
Nếu như để cho Vân Lan đại đế này tiếp cận tới khu vực của Thiếu Dương đại đế, dùng thực lực của Thiếu Dương đại đế, có lẽ còn có thể chống đỡ được.
Thế nhưng mà Tử Yên tông lão kia, nhất định sẽ bị miểu sát.
Tử Yên tông lão này trung thành đi theo hắn như vậy, tự nhiên Giang Trần không hy vọng hắn là vật hi sinh đầu tiên sau khi Vân Lan đại đế đi theo ma chủ Thiên Ma.
Thần điểu Chu Tước thét dài một tiếng, đôi cánh giương lên, pháp thân lập tức bành trướng, che khuất bầu trời. Xuất phát sau mà tới trước, hai cánh vung vẩy, hai cánh giống như là hai lưỡi đao hỏa hệ sắc bén, cuồn cuộn đánh tới, chém về phía lưng Vân Lan đại đế kia.
Tuy rằng tiến bộ của Vân Lan đại đế thần tốc, nhưng cuối cùng cũng chỉ là do ma chủ Thiên Ma trợ giúp tăng trưởng tu vi. Muốn trong thời gian ngắn sánh vai với thần điểu Chu Tước, hiển nhiên không quá hiện thực.
Cũng may, bản thân Vân Lan đại đế rất rõ ràng điểm này, không đội một kích kia đánh tới, hắn đã thúc dục Thiên Ma Kim giáp phù.
Một đạo kim quang quỷ dị lập tức tuôn ra, quanh thân Vân Lan đại đế lập tức giống như được phủ thêm một tầng giáp bằng hoàng kim, làm cho hắn có cảm giác như mình lập tức trở nên không thể phá vỡ.
Thiên Ma kim giáp phù không chỉ đơn giản lập tức tăng cấp bậc phòng ngự của hắn lên, hơn nữa còn khiến cho tốc độ của hắn lập tức tăng lên gấp đôi.
Loại biến hóa không thể tưởng tượng được nổi này khiến cho trong lòng Vân Lan đại đế lập tức an tâm hơn rất nhiều.
- Hừ, súc sinh chính là súc sinh, coi như là thần điểu thượng cổ thì cũng là súc sinh. Muốn đuổi theo bổn đế sao? Nằm mơ đi.
Vân Lan đại đế này không ngờ lại lớn tiếng khiêu khích thần điểu.
Tuy rằng thần điểu không nói được ngôn ngữ nhân tộc, thế nhưng ngôn ngữ nhân tộc, thần điểu Chu Tước hiển nhiên nghe vẫn hiểu.
Nghe thấy Vân Lan đại đế nói lời này, thần điểu Chu Tước lập tức giận dữ trong lòng. Loại thần điểu thượng cổ này một khi phát hỏa, hậu quả hiển nhiên vô cùng đáng sợ.
Nếu không phải đầu thần điểu Chu Tước này đang ở chu kỳ cuối cùng của tính mạng, sau khi phát hỏa, cũng có thể so với tình trạng hủy thiên diệt địa.
Cảm nhận lửa giận của thần điểu Chu Tước không ngừng tăng lên, Vân Lan đại đế cũng có chút hối hận vừa rồi mình khiêu khích quá mức.
Thế nhưng mà nghĩ tới uy năng của Thiên Ma kim giáp phù, Vân Lan đại đế thoáng cái đã bình tĩnh hơn rất nhiều.
Trong nháy mắt, một người chạy, một người đuổi, đã chạy khỏi cung điện Thánh Nhất tông:
Giang Trần đã sớm dự đoán được một màn này, trong miệng thầm nói:
- Chu Tước tiền bối này thực sự là già rồi. Bằng không mà nói, nếu như Chu Tước tiền bối còn ở trong trạng thái đỉnh phong, Vân Lan lão nhân này cho dù có được ma chủ Thiên Ma chỉ điểm, trong thời gian ngắn cũng đừng mơ quần nhau với Chu Tước tiền bối.
Ngay trong lúc Giang Trần hoài nghi, thần thức hắn bỗng nhiên lại kịch liệt co rút lại một chút, sau một khắc, trong lòng Giang Trần khẽ động.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.