- Vũ Nhi, ngươi có biết, đi Trầm Hương cốc, ý vị như thế nào không?Những năm này, tông môn đã phái hai đội ngũ đi Trầm Hương cốc, lại không thấy một người trở lại. Nhóm thứ ba lại đi, đoán chừng vẫn có đi khôngvề.
- Vậy thì sao?
Giang Vũ chán chường lắc đầu.
- Ở chỗ này ngày ngày sống uổng phí, bị người khác khinh bỉ, còn khôngbằng đi Trầm Hương cốc đánh cược một lần. Nói không chừng, đến lúc đóchúng ta có thể thừa cơ thoát đi, phản hồi Vạn Tượng Cương Vực?
Giang Đồng im ắng, sau một lúc lâu, mới khẽ thở dài:
- Vạn Tượng Cương Vực, hiện nay, cũng không biết như thế nào nữa?
Phụ tử bọn hắn, ở Tử Yên Tông đã triệt để biên giới hóa. Lúc trước vị Đạitiểu thư kia bởi vì cảm thấy hứng thú với Giang Vũ, nên mang hắn về.
Mới lạ thoáng qua, liền chẳng quan tâm phụ tử bọn họ rồi.
- Vũ Nhi...
Giang Đồng trầm ngâm nói:
- Nếu không, ngày mai ngươi đi cầu Đại tiểu thư? Nàng đã lâu không gặpngươi, nếu như ngươi gặp nàng nói vài lời, cầu nàng một chút, nói khôngchừng tâm tình nàng cao hứng, liền loại bỏ phụ tử chúng ta ra khỏi danhsách? Thậm chí thả chúng ta ly khai?
Giang Vũ nghe vậy, lại lắc đầu liên tục:
- Không không, muốn ta đi cầu tiểu ma nữ kia, hài nhi cận kề cái chết cũng không theo.
Giang Vũ đối với vị Đại tiểu thư kia, là phi thường chán ghét, muốn hắn đi cầu tình, cái kia còn không bằng đi chết.
Giang Đồng cũng biết tính tình của nhi tử, thấy khuyên bảo không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-tam-gioi/718646/chuong-2327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.