- Chậc chậc, Dược Thất, ngươi thật giống như khai khiếu rất nhiều a.
Giang Trần nhanh nhẹn, khiến một gã Đan Đế trong đó hơi có chút ngoài ý muốn.
Dưới tình huống bình thường, Dược Thất này xưa nay làm việc, tuyệt đối không lanh lợi như thế.
Giang Trần cười hắc hắc, lại nói:
- Nghĩ đến Đan Hỏa Thành chúng ta không thể khai phát Tùng Hạc Đan, tiểunhân liền đêm không thể say giấc. Tùng Hạc Đan này, chúng ta nhất địnhphải cầm xuống.
Giang Trần tỏ thái độ, kỳ thật đã vượt qua quyềnhạn nói chuyện của một đan bộc. Chỉ là lúc này, hào hứng của mọi ngườicũng còn tính cao, không ai lưu ý lời nói và việc làm của hắn.
Nhưng mà Thiên Lân Công Tử kia, trong lúc vô tình nghe được Giang Trần tỏthái độ, cũng hơi có chút ngoài ý muốn. Hiển nhiên, trước kia, tâm tưcủa Thiên Lân Công Tử đều ở nghiên cứu chế tạo Tùng Hạc Đan, nào có tâmtư gì đi lưu ý những đan bộc đan nô này?
Thế nhưng mà, Giang Trần tỏ thái độ cảm thấy “buồn nôn” kia, lại khiến Thiên Lân Công Tử xemtrọng hắn một bậc. Bởi vì những ngày này hắn một mực ở đây, ba tiền bốiĐan Đế, còn có sáu đan bộc dược bộc. Trên cơ bản, đều là ba gã Đan Đếakia nghiên cứu, đan bộc phụ tá.
Hôm nay “Dược Thất” kia lên tiếng tích cực như thế, lại là lần đầu tiên chứng kiến.
Thiên Lân Công Tử mỉm cười:
- Ngươi gọi Dược Thất đúng không? Rất không tồi, rất không tồi. Nếu nhưđan bộc của Tịnh Phần Điện, mỗi cái đều tích cực hướng lên như ngươi, lo gì Tịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-tam-gioi/718621/chuong-2302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.