Chương trước
Chương sau
Tuy thực lực của Đan Hỏa Thành thâm hậu, nhưng hai Đế cảnh cùng ba Hoàng cảnh, đối với Đan Hỏa Thành mà nói, như cũ là một tổn thất thật lớn!
Những ngày này, Đan Cực Đại Đế quả thực chịu đã đủ rồi. Hắn một mực đang suy nghĩ kế sách báo thù. Bất quá trải qua một loạt biến cố, Đan Cực Đại Đế đã có kinh nghiệm.
Hắn cũng thanh tỉnh nhận thức đến, Giang Trần này, rất khó đối phó. Nếu như không thể nghĩ ra một kế sách hoàn mỹ, không thể bảo chứng một lần hành động trấn áp, là tuyệt đối không thể qua loa động thủ.
Đan Hỏa Thành với tư cách thế lực lĩnh tụ cường đại nhất của Thượng Bát Vực gần ba ngàn năm nay, nội tình cùng thực lực tích lũy của nó, là phi thường kinh người.
Bất đồng với Khổng Tước Đại Đế nhìn xa trông rộng, Đan Cực Đại Đế là một kiêu hùng tranh cường háo thắng, dã tâm bừng bừng.
Luận thực lực, Khổng Tước Đại Đế cùng Đan Cực Đại Đế, rất khó nói ai lợi hại hơn ai.
Luận ôm ấp tình cảm, luận phẩm cách, Khổng Tước Đại Đế ở Thượng Bát Vực được công nhận là Đế cảnh quân tử.
Mà Đan Cực Đại Đế, lại không có chí hướng như Khổng Tước Đại Đế, cũng không có phẩm cách cao thượng lo trước cái lo của thiên hạ, vui sau cái vui của thiên hạ.
Tổng kết lại, Khổng Tước Đại Đế quá trọng ôm ấp tình cảm, mà Đan Cực Đại Đế, chú trọng dã tâm hơn.
Ở dưới dã tâm khu động, Đan Cực Đại Đế mang Đan Hỏa Thành từng bước một, dẫn tới cấp độ rất cao. Thực lực thấy được của Đan Hỏa Thành, đã cơ hồ được công nhận Nhân loại cương vực đệ nhất.
Cho dù là Lưu Ly Vương Thành, một nam một bắc, một mực được xưng "Nam Lưu Ly, bắc Đan Hỏa", trên thực tế, Lưu Ly Vương Thành ở phương diện khuếch trương, xa xa không bằng Đan Hỏa Thành.
Bởi vậy, Lưu Ly Vương Thành ở trong ba ngàn năm nay khuếch trương cùng tích lũy, đã bị Đan Hỏa Thành bỏ qua. Tuy bên ngoài vẫn là cách cục địa vị ngang nhau, nhưng trên thực tế, Đan Hỏa Thành trải qua mấy ngàn năm tích lũy, ở đại đa số phương diện, đã hoàn thành siêu việt Lưu Ly Vương Thành.
Quan trọng nhất là, Đan Hỏa Thành đối với thế lực quanh thân, hoặc đánh hoặc dụ, chừng mực đắn đo phi thường tốt.
Bởi vậy, lá bài nắm trong tay Đan Cực Đại Đế, so với Lưu Ly Vương Thành nhiều hơn rất nhiều.
Giờ phút này, sau khi Đan Cực Đại Đế nhận được tin tức, lập tức triệu tập tất cả cường giả Đế cảnh của Đan Hỏa Thành.
Cường giả Đế cảnh của Đan Hỏa Thành, vốn khoảng chừng mười ba tên. Mười ba tên này, đều là thế lực đại biểu ở Đan Hỏa Thành.
Ngoại trừ mười ba thế lực Đế cảnh truyền thống ra, dưới trướng Đan Cực Đại Đế, còn có hai tùy tùng Đế cảnh.
Trừ lần đó ra, Đan Cực Đại Đế cùng không ít Đại Đế tán tu giới, lui tới vô cùng mật thiết. Lẫn nhau thành lập nên quan hệ hợp tác vô cùng mật thiết.
Nhiều khi, sự tình Đan Cực Đại Đế tự mình không thể làm, đều mời một ít Đại Đế tán tu giới ra tay, sau đó trả thù lao.
Nói trắng ra, bởi vì Đan Hỏa Thành gia đại nghiệp đại, cho nên có đầy đủ thẻ đánh bạc, có đầy đủ lợi ích đến hấp dẫn một ít Đại Đế tán tu.
Tình hình này, kỳ thật cùng Giang Trần hiện tại thu mua đám Đế cảnh cường giả kia không sai biệt lắm.
Mười ba cường giả Đế cảnh, ngoại trừ ở Thiên Quế Vương Quốc vẫn lạc hai gã ra, kể cả dưới trướng Đan Cực Đại Đế, mười một cường giả Đế cảnh, giờ phút này đã tề tụ một đường.
- Chư vị, tin tức từ Vạn Tượng Cương Vực truyền về, chư vị nhất định có nghe thấy rồi.
Ngữ khí của Đan Cực Đại Đế cực kỳ trầm trọng.
- Đan Cực bệ hạ, tin đồn kia bất quá là giang hồ tán tu mang ra, hiện tại còn chưa được chứng minh chuẩn xác là đúng? Chúng ta phái đệ tử ra điều tra, có lẽ còn không có nhanh như vậy a?
- Phái đệ tử đi điều tra, chỉ là cố gắng cuối cùng của bổn đế. Trên thực tế, bất kể là Ma lão cũng tốt, Đại Giác cũng tốt, bổn mạng hồn đăng của bọn hắn, đều đã diệt rồi.
Rất nhiều đại nhân vật, đều sẽ chế tác một bổn mạng hồn đăng. Một khi bổn mạng hồn đăng này nghiền nát, cái kia liền ý nghĩa, chủ nhân của bổn mạng hồn đăng, đã vẫn lạc.
Đan Cực Đại Đế vừa nói ra, những Đế cảnh đang ngồi kia, mỗi một cái đều có chút ngồi không yên.
- Bệ hạ, bổn mạng hồn đăng của Ma lão cùng Đại Giác, thật đã diệt sao?
Một cường giả Đế cảnh tóc vàng, như một con sư tử, tựa hồ có chút không tin.
Đan Cực Đại Đế cau mày nói:
- Bổn đế là Đan Hỏa Thành chi chủ, loại sự tình này, sao dám nói năng bậy bạ?
- Bệ hạ, Lưu Ly Vương Thành kia không có Khổng Tước Đại Đế, dù nhiều hơn một cái Mạch Vô Song cho bọn hắn chỗ dựa, cũng không có sức chiến đấu mạnh như thế a. Ma lão cùng Đại Giác, ở trong chúng ta tuy không tính đỉnh tiêm, nhưng dầu gì cũng xem như trung bình, trình độ của Ma lão càng có thể sắp xếp trung thượng du. Người của Lưu Ly Vương Thành kia, sao có thể giết được bọn hắn? Dù đánh không lại, cơ hội trốn chạy luôn luôn có a?
- Đúng vậy, ta cũng không tin, ngoại trừ Khổng Tước Đại Đế ra, Lưu Ly Vương Thành còn có người có thể làm cho hai người bọn họ ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có?
- Hơn nữa, bọn hắn đi rất ẩn nấp, căn bản không có kinh động người của Lưu Ly Vương Thành. Người của Lưu Ly Vương Thành đã không biết bọn hắn đi, liền không tồn tại bố cục chờ bọn hắn. Không có bố cục, tao ngộ ngoài ý muốn, muốn cùng lúc tiêu diệt Ma lão cùng Đại Giác, ta vẫn còn có chút không tin.
- Mọi người nói xem, không phải là Khổng Tước Đại Đế kia chưa chết, mà bọn hắn bất hạnh gặp phải Khổng Tước Đại Đế chứ?
Có người lực liên tưởng rất phong phú, đại não mở rộng.
Đan Cực Đại Đế nhíu mày quát lớn:
- Không nên nói bậy nói bạ. Khổng Tước, hắn không có khả năng tái xuất hiện nữa. Chín thành chín đã chết, dù không chết, cũng tàn rồi.
Trận chiến đối phó Khổng Tước Đại Đế ấy, Đan Cực Đại Đế là quân chủ lực. Hắn rất xác định, thương thế của Khổng Tước Đại Đế, trên căn bản là không có bất kỳ khả năng khỏi hẳn.
Ít nhất, Đan Cực Đại Đế tự nhận là, nếu như mình bị thụ thương nghiêm trọng như vậy, cũng không có khả năng cứu chữa.
Huống chi, Khổng Tước Đại Đế kia còn trốn vào Hoang Man Phong Ma chi địa.
Dù Khổng Tước Đại Đế có thể may mắn không chết, Phong Ma chi địa kia, khắp nơi hung hiểm, lại là sào huyệt của Ma tộc, chỉ cần gặp phải chút phiền toái, Khổng Tước Đại Đế là hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Bệ hạ, bất kể nói thế nào, nếu như Ma lão cùng Đại Giác vẫn lạc, hung thủ nhất định là người của Lưu Ly Vương Thành. Đan Hỏa Thành chúng ta, lúc nào đến phiên Lưu Ly Vương Thành ức hiếp?
- Đúng vậy, bệ hạ, không cho bọn hắn một chút nhan sắc nhìn xem, Đan Hỏa Thành chúng ta còn chấn nhiếp thiên hạ như thế nào?
- Bệ hạ, những năm gần đây, danh tiếng của Đan Hỏa Thành ta, đích thật là bị tiểu tử kia đoạt không ít. Nếu cứ như vậy xuống dưới, lực ảnh hưởng của Đan Hỏa Thành ở đan đạo, sẽ hoàn toàn bị tiểu tử kia phá tan. Chúng ta tuyệt đối không thể nhịn nữa. Nhịn xuống nữa, sẽ khiến hắn không ngừng kiêu ngạo, nuôi hổ gây họa a!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.