Chương trước
Chương sau
Nghe nói Chân thiếu chủ muốn thu mua đồ vật, đừng nói là lực chú ý của đám tán tu bị hấp dẫn, ngay cả những cự đầu kia, cũng không tự chủ được nhìn qua bên Tiêu Vân.
Tiêu Vân mở ra quyển trục thứ nhất, lớn tiếng nói:
- Thu mua Bát Bảo Chân Trùng Thảo. Chính là Đông Trùng Hạ Thảo do tám loại kỳ trân dị trùng ký sinh và dung hợp. Phàm là người có loại bảo vật này, Chân thiếu chủ nguyện ý ưu tiên thu mua, báo giá tốt nhất...
Bát Bảo Chân Trùng Thảo, cái này ở Tu Luyện Giới, cũng không tính bảo vật lạ lẫm. Đại bộ phận tu sĩ đều nghe qua loại bảo vật này.
Đó là một loại đồ vật phi thường kỳ lạ, giống như Linh Dược, nhưng lại không hoàn toàn là Linh Dược. Là linh vật, có sinh mạng, nhưng có đôi khi lại dùng hình thái Linh Dược xuất hiện.
Nói ngắn lại, giống như trùng giống như thảo, thập phần trân quý. Rất nhiều Đan Dược Sư, đều lấy Bát Bảo Chân Trùng Thảo đến luyện đan, Bát Bảo Chân Trùng Thảo này cũng có thể luyện chế rất nhiều đan dược
Bất quá, tựa hồ đan dược giới đối với tác dụng luyện đan của Bát Bảo Chân Trùng Thảo, cũng không có khai phát ra. Dùng Bát Bảo Chân Trùng Thảo luyện đan, công hiệu cũng không tốt hơn bản thân Bát Bảo Chân Trùng Thảo quá nhiều.
Cho nên, tuy Bát Bảo Chân Trùng Thảo này trân quý, nhưng phần lớn người vẫn căn cứ giá trị bản thân thứ này đến suy tính, thứ này, miễn cưỡng coi là chuẩn Thiên cấp, trên thực tế còn là Địa cấp linh vật mà thôi.
- Bát Bảo Chân Trùng Thảo, không phải đâu? Chân thiếu chủ giá cao thu mua thứ này? Trước kia ta có một cây a, đáng tiếc, sớm đã bị ta bán đi rồi.
- Ta từng ở đấu giá hội nào đó bái kiến thứ này, lúc ấy cũng bán ra giá cả không tệ.
- Thứ này tuy quý, nhưng không tính quá hiếm thấy. Ánh mắt của Chân thiếu chủ, như thế nào sẽ vừa ý loại vật này?
- Đúng vậy a, chẳng lẽ Chân thiếu chủ lại có thủ bút sửa đá thành vàng gì?
- Thật sự là chờ mong a, Chân thiếu chủ thủ bút kinh người, Thiên Địa Lăng Vân Chi kia, nếu như không phải Chân thiếu chủ giải thích, dù đến trong tay ta, nhiều lắm cũng coi như Thiên cấp Linh Dược bình thường bán nó đi?
- Phải a? Chân thiếu chủ có bổn sự hóa mục nát thành thần kỳ. Thứ tốt đến trong tay hắn, mới có thể tăng giá.
- Lần Long Hổ Phong Vân Hội này, thật là làm cho ta mở rộng tầm mắt. Xem ra, những thế lực lớn kia rốt cuộc là nội tình thâm hậu, tán tu giới chúng ta có đôi khi không phục cũng không được a.
- Vậy cũng phải bởi vì người mà dị. Loại thiên tài như Chân thiếu chủ, một vạn năm cũng khó tìm một cái a?
- Không quản các ngươi nghĩ như thế nào, dù sao ta phục Chân thiếu chủ rồi. Trước kia đều nói Đan Hỏa Thành lợi hại, nội tình thâm hậu. Ta cảm giác, nội tình của Đan Hỏa Thành là không tệ, nhưng mà nhân phẩm của Đan Hỏa Thành, cùng Chân thiếu chủ là kém xa. Đan Hỏa Thành nghiền ép tán tu, uống máu tán tu, cả tán tu giới đều công nhận.
- Hoàn toàn chính xác, hi vọng sau khi Chân thiếu chủ lớn lên, đừng đi theo gót của Đan Hỏa Thành.
- Tuyệt đối sẽ không, Lưu Ly Vương Thành từ trong tay Khổng Tước Đại Đế, liền không có loại truyền thống này. Chân thiếu chủ cũng không phải loại người như vậy.
- Ân, chỉ cần Chân thiếu chủ một mực như vậy, về sau ta chỉ ủng hộ Lưu Ly Vương Thành, tuyệt đối không đi Đan Hỏa Thành.
Đám tán tu nghị luận nhao nhao, đối với Giang Trần thu mua Bát Bảo Chân Trùng Thảo đều hết sức tò mò.
Tiêu Vân lại nói đặc thù của Bát Bảo Chân Trùng Thảo một lần, lúc này mới cất kỹ quyển trục:
- Thu mua vật thứ hai, là một loại linh vật, tên Kim Quan Vân Hạc. Hạc này đầu có kim quan, đặc thù rất rõ ràng. Phàm là bằng hữu có Kim Quan Vân Hạc này, Chân thiếu chủ cũng nguyện ý giá cao thu mua.
Kim Quan Vân Hạc, cái tên này thì tương đối lạ lẫm. Người biết cũng không nhiều. Mặc dù có người nghe qua danh tự, cũng chỉ biết đây là một loại linh cầm điềm lành, tu vi cùng sức chiến đấu bản thân không mạnh. Chỉ là huyết nhục của Kim Quan Vân Hạc đại bổ, là Thánh Vật để cường giả chữa thương. So với rất nhiều Thánh Dược chữa thương càng hữu dụng hơn nữa.
Bất quá, Kim Quan Vân Hạc này cực kỳ hiếm thấy.
- Kim Quan Vân Hạc, nghe nói huyết nhục toàn thân đều là bảo vật, có thể làm cho người trọng thương khôi phục khí huyết, là Thánh Vật chữa thương khó được a.
- Chẳng lẽ Chân thiếu chủ muốn tinh luyện Kim Quan Vân Hạc, luyện chế Thánh Dược chữa thương?
- Tuy Kim Quan Vân Hạc này có hiệu quả chữa thương rất tốt, nhưng mà không cách nào khởi tử hồi sinh a? Chân thiếu chủ thu mua Kim Quan Vân Hạc, là để làm gì nhỉ?
Hiện tại, mỗi khi Giang Trần thu mua một loại đồ vật, mọi người đều muốn theo tầng sâu đào móc động cơ, muốn biết lúc này đây hắn lại có đại thủ bút kinh người gì.
Không thể không nói, ấn tượng sửa đá thành vàng của Giang Trần, đã xâm nhập trong đầu đám tán tu rồi.
Chỉ có Bàn Long Đại Đế cùng Cơ tam công tử nhìn nhau, biết rõ Giang Trần thu mua Kim Quan Vân Hạc kia là vì cái gì, Tùng Hạc Đan.
Ban đầu ở Lưu Ly Vương Thành đấu giá hội, Cơ tam công tử là theo Giang Trần đề nghị, thu mua một con Kim Quan Vân Hạc, lúc này mới có Tùng Hạc Đan phía sau.
Nếu lúc ấy không thu mua Kim Quan Vân Hạc, chỉ sợ hiện tại Bàn Long Đại Đế đã sớm là một bộ Bạch Cốt rồi.
Tiêu Vân mở quyển trục ra, biểu hiện hình vẽ của Kim Quan Vân Hạc ra cho mọi người xem.
- Chư vị, tất cả mọi người nhìn rõ ràng. Cái này là Kim Quan Vân Hạc, nếu như các ngươi có loại linh cầm này, xin liên hệ với Chân thiếu chủ. Linh cầm này ở trong tay các ngươi, hiệu dụng sẽ không quá lớn. Giao dịch cho Chân thiếu chủ, Chân thiếu chủ có thể làm cho giá trị của nó lớn nhất hóa.
Tiêu Vân lại phô bày quyển trục của Kim Quan Vân Hạc vài vòng, lúc này mới thu lại, biểu hiện ra quyển trục thứ ba.
- Đồ vật thứ ba, là một loại kim loại hiếm thấy, tên Thiên Vẫn Chân Thiết. Vật ấy, Thiếu chủ nhà ta cũng nguyện ý dùng số tiền lớn thu mua. Nếu có thể cung cấp mười cân Thiên Vẫn Chân Thiết, Chân thiếu chủ nguyện dùng mười viên Vạn Thọ Đan để đổi lấy. Nếu có thể cung cấp trăm cân Thiên Vẫn Chân Thiết, Thiếu chủ nhà ta nguyện dùng một viên Tùng Hạc Đan đến giao dịch.
Thiên Vẫn Chân Thiết, đây là tài liệu luyện chế phi kiếm.
Giang Trần từ trong Truyền Thừa Lục Cung cung thứ hai Đan Tiêu Cung, đã nhận được truyền thừa Vân Tiêu Kim Đấu trận. Đó là một trong các bảo vật áp trục của Thượng Cổ Đan Tiêu Cổ Phái.
Vân Tiêu Kim Đấu trận, cần Vân Tiêu phi kiếm tính chất đặc biệt. Mà Vân Tiêu phi kiếm này, phải dùng Thiên Vẫn Chân Thiết đến luyện chế, mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất của Vân Tiêu Kim Đấu trận.
Phi kiếm chất liệu bình thường, căn bản không cách nào phát huy uy lực của Vân Tiêu Kim Đấu trận.
Vân Tiêu Kim Đấu trận này, chỉ định phải là Thiên Vẫn Chân Thiết luyện chế phi kiếm, mới có thể sử dụng. Hơn nữa tuyệt đối không thể ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu.
Giang Trần ghi nhớ Trùng Tiêu Tôn Giả dặn dò. Đối với Vân Tiêu Kim Đấu trận này là phi thường hướng về.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.