Chương trước
Chương sau
́t chủ bài cuối cùng. (2)
Loại tình huống này mặc dù không có tám pho tượng ở bên ngoài ngăn cản công kích của Tu La đại đế, chỉ dựa vào Bát Hoang Bàn thạch trận này cũng tuyệt đối có thể chống đỡ một hồi.
Theo thời gian trôi qua, trận chiến cũng tiến vào thời kỳ mấu chốt.
Nhìn thấy thời gian không ngừng trôi qua, người bên Tu La đạo tràng đều đứng ngồi không yên. Nhao nhao đứng lên, nhìn qua một màn khiến cho bọn họ lo lắng đang diễn ra trên lôi đài.
Dù thế nào bọn họ cũng không thể tưởng tượng được, các loại thủ đoạn của Tu La đại đế không ngừng xuất ra, các loại át chủ bài cũng không ngừng hiện, vậy mà vẫn bị ngăn cản ở bên ngoài hệ thống phòng ngự kia.
Rốt cuộc cực hạn của Chân thiếu chủ Khổng Tước thánh sơn ở chỗ nào? Hệ thống phòng ngự của tiểu tử này chẳng lẽ không gì không phá nổi sao?
Không thể không nói, trận chiến nhưu vậy quả thực là tra tấn thần kinh mọi người.
Tu La đại đế hiển nhiên cũng biết rõ thời gian còn thừa không nhiều lắm. Nhìn thấy trận pháp kia bị mình bổ ra vết rách, thế nhưng lại nhanh chóng khôi phục lại như cũ, lại bổ, lại khôi phục lại như cũ.
Cho dù thần kinh của Tu La đại đế có cường đại ra sao, cũng bị loại tình cảnh này tra tấn tới mức nhụt chí.
Giống như người leo núi vậy, khổ khổ cực cực leo qua một ngọn núi cao, thế nhưng lại phát hiện trước mặt mình không ngờ lại là một ngọn núi cao khác.
Lại bò qua ngọn núi đó, lại còn ngọn núi khác đứng sừng sững trước mặt.
- Chân tiểu tử, bổn Đế cũng không tin, không làm gì được cách thức rùa đen rút đầu của ngươi.
Tu La đại đế thở hổn hển điên cuồng gào thét.
Pháp thân to lớn của Tu La đại đế liên tục trùng kích, một đao rồi lại một đao. Giờ phút này Tu La đại đế đã chém tới hai mắt đỏ bừng, hiển nhiên đã tới tình trạng đỏ mắt rồi.
Miệng hắn lẩm nhẩm, bên ngoài thân thể có một vòng quang mang màu đỏ, giống như một đám nghiệp hỏa phẫn nộ tới từ địa ngục, muốn đốt toàn bộ pháp thân hắn thành tro bụi vậy.
- Không tốt.
Nhìn thấy một màn này, trong lòng Tịch Diệt đại đế trầm xuống, biểu lộ thoáng cái trở nên cực kỳ khó coi:
- Tu La đại đế này không ngờ.... Không ngờ lại không tiếc ra tay tới mức này. Hắn điên rồi sao?
Bàn Long đại đế cũng đột nhiên nhảy dựng lên, giật mình vạn phần, vẻ mặt sợ hãi, than thở:
- Hắn... Hắn muốn thiêu đốt lực lượng huyết mạch hay sao?
- Đúng là như vậy.
Tịch Diệt đại đế nhanh chóng nói, giống như là nghe được tin dữ đáng sợ nhất trên thế gian, miệng lẩm bẩm nói:
- Điên rồi, tên này triệt để điên rồi. Tu La sát đạo bọn họ đáng sợ nhất một chiêu chính là triệu hoán nghiệp hỏa, dẫn động Tu La chi hỏa trong cơ thể, dùng nghiệp lực đáng sợ thúc dục lực lượng, làm cho lực lượng trăng trưởng gấp bội. Loại phương thức này giết địch một ngàn tự hại tám trăm.
Vô Song đại đế đối với Tu La đại đế không hiểu nhiều lắm, nhưng mà nghe thấy câu lực lượng tăng trưởng gấp đôi cũng có chút khó coi.
- Tiểu tử này thực sự vì soán vị mà cam lòng hạ vốn gốc như vậy sao? Cho dù hắn có muốn thế nào thì cũng không nên không từ thủ đoạn như vậy đó chứ? Cho dù là thắng ván này, hắn có thể khiến cho từ trên xuống dưới Lưu Ly vương thành này phục hắn hay sao?
Vô Song đại đế cau mày nói.
- Hừ, trong phân tranh không ngờ lại chém giết tới mức này. Tu La đại đế này quả nhiên không nên thân. KHó trách lúc trước Khổng Tước đại đế không truyền ngôi cho hắn. Lòng dạ và khí độ của người này căn bản không xứng chủ trì Lưu Ly vương thành.
Tịch Diệt đại đế cũng nghiêm túc nói:
- Cho dù ván này hắn thông qua thủ đoạn này thắng, vậy thì mười ba ván này cũng chỉ là hòa, bất phân thắng bại. Dưới tình huống như vậy, ai sẽ ủng hộ hắn chứ?
Tịch Diệt đại đế nói cũng có đạo lý, Tu La đại đế ngươi đường đường là nhân vật số hai Lưu Ly vương thành, là tồn tại gần với Khổng Tước đại đế.
Đến cuối cùng, đấu với một thiên tài trẻ tuổi lại dùng loại phương pháp không mấy quang minh, không thể nghi ngờ đã lưu lại ấn tượng cực kỳ không xong trong mắt mọi người.
Loại cảm giác này thật sự giống như chó cùng rứt giậu. Căn bản không phải là phong độ và biểu hiện mà một đại đế thành danh ba ngàn năm nên có.
Bàn Long đại đế cũng hung ác nói:
- Hắn tự chịu diệt vong đây mà. Bổn đế nhất định sẽ hiệu triệu tất cả nhân sĩ chính nghĩa Lưu Ly vương thành ta, phản đối người này thượng vị.
Nội đấu có thể đấu tới tình trạng này, lần này Tu La đại đế thực sự đã mất đi rất nhiều người ủng hộ, mất đi tâm hướng về hắn của rất nhiều người.
Ngay cả Niêm Hoa đại đế làm trọng tài trên đài thấy một màn như vậy hai hàng lông mày cũng nhíu lại. Hiển nhiên hắn đối với việc Tu La đại đế làm như vậy cũng cảm thấy vô cùng bất mãn.
Trên lôi đài, tâm tình Giang Trần bình lặng như mặt nước. Tất cả hành động của Tu La đại đế đều được hắn quan sát rõ ràng.
hắn cũng biết, chiến đấu tới bước cuối cùng này, Tu La đại đế tất sẽ vận dụng tất cả thủ đoạn.
Giang Trần cũng đã chuẩn bị quyết chiến.
Năng lượng của Địa Tàng nguyên châu liên tục, không ngừng vận chuyển vào trong Bát Hoang Bàn thạch trận. Mà Giang Trần lần nữa tế lên Đan Tiêu trận bàn, trong Bát Hoang Bàn thạch trận này lần nữa bố trí một trận pháp.
Trận pháp Đại Vô Tướng.
Đây là biến trận, Giang Trần căn bản không có trông cậy vào việc trận pháp này có thể làm được gì. Chỉ cần lúc Tu La đại đế phá vỡ Bát Hoang Bàn thạch trận, trận pháp này có thể trì hoãn được một lúc là được.
Thứ Giang Trần chính là hiệu quả này.
Cùng lúc đó, Thần Ma kim thân của Giang Trần cũng được thúc dục, bên ngoài pháp thân, Thần Ma kim quang cường đại điên cuồng tăng vọt.
Nguyên Từ kim sơn trên đỉnh đầu hắn phát ra từng đạo quang mang màu vàng, không ngừng ngưng tụ trên người Giang Trần, hình thành một đạo nguyên từ đạo giáp.
Cơ hồ tất cả át chru bài, phàm là hữu dụng với chiến đấu hiệu tại, Giang Trần đã dùng toàn bộ.
Hai đạo trận pháp, mấy đạo phòng ngự, đồng thời Băng Hỏa yêu liên cũng tiềm phục dưới đất, chỉ cần hắn lên tiếng, tùy thời có thể triệu hoán ra cuốn lấy đối thủ.
Lúc này Giang Trần cũng mặc kệ Thiên Đô chi chủ đang xem cuộc chiến ở khu khách mời, cũng không thèm để ý tới việc bạo lộ bản thân hay không.
Trận chiến ngày hôm nay, mục tiêu duy nhất của hắn chính là kéo dài thời gian cho tới khi hao hết.
Tính toán thời gian cũng không còn thừa nhiều lắm. Chỉ cần hắn chống đỡ được đoạn thời gian cuối cùng này, nắm chắc thế hòa, bất phân thắng bại, mười ba ván này, người thắng cuối cùng chính là Khổng Tước thánh sơn.
Dưới sự điên cuồng thiêu đốt của Tu La nghiệp hỏa, cơ bắp toàn thân Tu La đại đế lộ ra ngoài, cũng xuất hiện các loại hoa văn kỳ quái, nhìn qua cực kỳ dữ tợn.
- Phá cho ta.
Tu La đại đế vung cánh tay vạm vỡ của mình, điên cuồng bổ một đao về phía Bát Hoang Bàn thạch trận.
Ầm ầm.
Một tiếng bị nghiền nát vang vọng, hoa văn của Bát Hoang bàn thạch trận kia bị một đao trước nay chưa từng có này phá hỏng hoàn toàn
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.