Chương trước
Chương sau
̀ng thi triển thần thông. (2)
Loại kim qua này vô cùng vô tận, dùng mãi không hết. Mặc kệ Tu La đại đế hắn có thể chém giết bao nhiêu, thủ quyết Giang Trần khẽ đổi, có thể dễ dàng triệu hồi ra một đám.
Có một câu, con kiến nhiều còn có thể cắn chết voi.
Tuy rằng Giang Trần căn bản không có trông cậy vào đám kim qua này có thể giết chết Tu La đại đế, thế nhưng mà không ngừng triệu hoán ra, từng đám, từng đám, mỗi môt đám hơn mười cái, không ngừng xuất hiện cũng đủ để khiến cho Tu La đại đế tốn thời gian. Làm cho Tu La đại đế không có cách nào nhẹ nhõm phát động công kích.
Không thể không nói, loại chiến thuật này có chút vô lại, nhưng mà lúc này hết lần này tới lần khác lại có vẻ hữu hiệu vô cùng.
Mỗi lần Tu La đại đế vung đao đánh tan tất cả trở ngại, ý đồ toàn lực công kích trận pháp thì vô số kim qua lại lần nữa dũng mãnh tràn ra.
Một đám lớn kim qua, căn bản không tạo thành bất kỳ thương tổn gì với Tu La đại đế. Thế nhưng mà nếu như là mười đám, trăm đám như vậy, vậy thì khó mà nói được.
Cho nên mặc dù Tu La đại đế đối với loại chiến pháp này của Giang Trần căm giận không thôi, thế nhưng hắn vẫn không thể không kiên trì, cắn răng đối phó.
Giang Trần cũng biết, loại phương pháp chiến đấu vô lại này chỉ có thể dùng nhất thời, không dùng được bao lâu. Đợi sau khi Tu La đại đế nắm giữ được chút cách thức, những kim qua này căn bản không phát huy được bao nhiêu công dụng.
- Tu La đại đế cuồng hóa này công kích quả thực kinh người. Bát Hoang Bàn thạch trận nếu như không phải có Địa Tàng Nguyên châu cung cấp linh lực, bằng vào linh lực của những linh thạch mà ta cung cấp, trình độ phòng ngự chỉ sợ căn bản không đủ để phòng ngự lại công kích của Tu La đại đế.
Giang Trần cũng âm thầm cẩm thấy may mắn, may mắn mà hắn thu được Địa Tàng nguyên châu.
Trận chiến này nếu như không có khỏa Địa Tàng nguyên châu này, uy lực của Bát Hoang bàn thạch trận, chỉ sợ chỉ có được một nửa uy lực hoặc là một phần ba uy lực như hiện tại.
Như vậy mà nói, nếu như bình thường quần Tu La đại đế một chút, miễn cưỡng có thể làm được. Thế nhưng muốn đối chiến với Tu La đại đế đã cuồng hóa mà nói, cơ hồ không có bất kỳ hy vọng nào.
Trong lòng Giang Trần nghiêm túc, không ngừng đảo qua những con át chủ bài của mình.
Hắn có một con át chủ bài có thể giết chết Tu La đại đế. Đó chính là động phủ truyền thừa của cường giả Thiên vị gọi là Quách Nhiên mà năm đó hắn thu được từ Vạn Tượng cực cảnh.
Động phủ kia còn có hai lần cấm chế. Một khi phát động, cho dù là cường giả đại đế cũng đủ để lập tức giết chết.
Thế nhưng mà trước mặt mọi người, Giang Trần căn bản không có khả năng sử dụng. Cho dù có thực sự sử dụng giết chết Tu La đại đế, chỉ sợ thế cục Lưu Ly vương thành cũng sẽ lập tức trở nên vô cùng vi diệu.
Tuy rằng Giang Trần rất muốn giết Tu La đại đế, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã. Thế nhưng mà hắn biết rõ, mặc dù muốn giết Tu La đại đế, thế nhưng cũng chỉ có thể dùng phương pháp khác giết, mà không được dùng động phủ kia giết chết hắn.
Một khi bạo lộ động phủ có cấm chế kia, Giang Trần hắn tất sẽ trở thành tiêu điểm của cả bát vực. Trở thành miếng thịt mỡ mà mỗi người nhìn vào đều chảy nước miếng.
Trừ động phủ cấm chế kia ra, các loại át chủ bài trong tay Giang Trần, đều không đủ để giết chết Tu La đại đế.
Giang Trần không phải là đèn cạn dầu, Tu La đại đế hiển nhiên cũng không phải là người tình nguyện cam chịu số mệnh.
Dưới sự quấy rối một hồi của kim qua, Tu La đại đế cũng thấy rõ ý đồ của Giang Trần, cho nên dưới sự điên cuồng, không ngờ lại bỏ qua những kim qua kia quấy rối, bắt đầu điên cuồng công kích với Bát Hoang bàn thạch trận kia.
Tu La đại đế hiện tại đã hoàn toàn rõ ý đồ của Giang Trần, biết rõ đối phương toàn tâm toàn ý muốn kéo dài thời gian, muốn giữ kết quả ván này là hòa, bất phân thắng bại.
Kết quả hòa, bất phân thắng bại cũng ý nghĩa là tất cả những cố gắng trong những năm gần đây của hắn đều uổng phí.
Tu La đại đế tuyệt đối không muốn tiếp nhận cái kết quả này.
Cho nên hắn muốn công kích, muốn công phá trận pháp này.
Miệng rít gào liên tục, pháp thân Tu La đại đế sau khi cuồng hóa, lực công kích rõ ràng lại tăng lên một bậc. Mùi máu tươi trên ma đao càng thêm nồng nặc, cũng giống như ma thần nắm giữ vận mệnh chúng sinh, điên cuồng chém về phía trận pháp.
Hắn biết rõ, chỉ cần chém nát đạo phòng ngự này, đối phương sẽ tùy ý để cho mình nhào nặn.
- Nhất định phải phá vỡ trận pháp đáng chết này, nhất định phải chém chết tiểu tử kia. Tu La đại đế ta nhất định phải trở thành chưởng khống giả của Lưu Ly vương thành. Mặc kệ là ai cản đường ta, ta đều dùng một đao chém chết, giết, giết, giết hết.
Giờ phút này Tu La đại đế đã tức giận tới mức đỏ mắt.
Thế nhưng mà cho dù hắn dốc sức liều mạng thì Giang Trần cũng dốc sức liều mạng.
Tu La đại đế thông qua thân thể cuồng hóa đề thăng lực công kích, Giang Trần cũng không tiếc tiêu hao lực lượng của mình, toàn lực chắt lọc năng lượng của Địa Tàng nguyên châu, đến cường hóa Bát Hoang bàn thạch trận này, cường hóa lực phòng ngự của bát tôn này.
Như vậy lực phòng thủ của song phương không ngừng đề thăng, chiến cuộc cân đối, thủy chung còn không có bị đánh vỡ.
- Làm sao có thể?
Tu La đại đế thực sự có xúc động như muốn thổ máu, dù thế nào hắn cũng không thể tưởng tượng được, mình không ngừng đề thăng lực lượng, lực phòng ngự của đối phương không ngờ cũng có thể đề thăng không ngừng.
Nếu cứ như vậy đánh tiếp, trận chiến này còn có thể chiến thắng được hay sao?
- Tiểu tử này chẳng lẽ thực sự không có cực hạn hay sao?
Tu La đại đế không tin, hắn cắn răng một cái, đao thế càng thêm điên cuồng đánh về phía trước.
Từng đao, từng đao, đao sau còn mãnh liệt hơn đao trước, không ngừng tới công kích pho tượng bát tôn kia.
Hắn biết rõ, chỉ cần đánh vỡ một trong tám bức tượng này, trận pháp này cũng sẽ bị hắn phá ra một lỗ hổng. Chỉ cần xuất hiện một lỗ hổng, hắn có thể thừa dịp mà vào, thậm chí còn có thể một lần hành động phá vỡ trận pháp này, do đó mới giết được tới trước mặt Chân tiểu tử kia.
Trận pháp vốn là một chỉnh thể, chỉ cần phá vỡ một bộ phận, bình thường, chẳng khác nào là phá được trận pháp.
Hiện tại, ván này Tu La đại đế rất rõ ràng, một khi phá vỡ ra được một khe hở, làm cho đao mang của mình có thể xuyên qua trận pháp công kích đối phương.
Lấy tu vi của đối phương hiện tại, vô luận thế nào cũng không trốn thoát khỏi đao mang của hắn được.
Đối phương từ đầu tới giờ có thể quần nhau với hắn là dựa vào trận pháp thần kỳ này. Không có trận pháp này bảo vệ, đối phương ngay cả con kiến cũng không bằng.
Thế nhưng mà cho dù có biết rõ, muốn đạt thành mục tiêu cũng không phải dễ dàng như vậy. Mặc kệ công kích của hắn hung hãn tới cỡ nào, tốc độ chữa trị của tám pho tượng kia không ngờ lại vượt xa nhận thức của hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.