Chương trước
Chương sau
̣t vật nuốt lời. (1)
Thế nhưng mà giờ phút khi Hoàng Nhi ra một chiêu này, Lý Kiến Thành chưa bao giờ kinh hoàng đến vậy. Không ngờ trong lòng hắn, cảm giác này không có cách nào khống chế được mà tràn ngập trong lòng.
Bàn tay trắng như ngọc của Hoàng Nhi giống như có thể điều khiển thời không, có ma lực thần kỳ. Vòng xoáy kia một khi hình thành, không ngờ trực tiếp khiến cho Lý Kiến Thành có cảm giác bản thân đang ở trong biển lớn vậy.
Sau một khắc, Lý Kiến Thành hãi hùng khiếp vía, nào dám lãnh đạm. Hắn hét lớn một tiếng, hai tay chấn động, trong tay xuất hiện một đạo phù lật quỷ dị.
Hắn ném lên hư không, phù lật kia hóa thành từng đường vân màu đỏ, thoáng cái quang mang đại thịnh. Lực lượng cường đại nổ tung, chấn vỡ hư không, trực tiếp chấn vỡ vòng xoáy cường đại do Hoàng Nhi tạo ra trên hư không.
Ầm ầm ầm.
Lực lượng một trảo này của Hoàng Nhi là một loại thần thông không gian cực kỳ bá đạo, có thể lập tức tạo thành một loại khí thế trói buộc, phong tỏa một phương hư không. Chỉ cần đối phương không chút cẩn thận, sẽ bị ngục giam vô hình này vây khốn vào bên trong.
nếu không phải Lý Kiến Thành xem xét thời cơ nhanh, trực tiếp xuất ra phù lật cường đại phá nát công kích của Hoàng Nhi, chỉ sợ hắn đã bị vây khốn bên trong một trảo này rồi.
Ầm ầm.
Lực lượng cường đại va chạm, khí lưu điên cuồng va chạm, tản ra, rồi lại va chạm, lại tản ra.
Liên tiếp như vậy, cả hư không giống như đều bị xé rách, khiến cho bốn phía lôi đài đại chấn, đất rung núi chuyển, khí thế cực kỳ kinh người.
Lúc này mới chỉ bắt đầu mà đã có khí thế như vậy khiến cho người xem bốn phía trợn mắt há hốc mồm, tất cả mọi người ngừng thở, con mắt trợn lớn, so với chuông đồng còn lớn hơn.
Ai cũng không nghĩ ra, Hoàng Nhi tiểu tỷ nhìn như ôn nhu kia, bàn tay ngọc chỉ khẽ quấy đảo lại có uy năng đáng sợ như vậy.
Mà Lý Kiến Thành cũng cảm nhận được, trong nháy mắt này hắn đã nhìn thấy nguy cơ. Phải biết rằng lúc ấy đại bộ phận quần chúng vẫn chưa hay biết gì. Không thấy nông sâu của một chiêu kia của Hoàng Nhi.
- Thật sự quá mạnh.
- Xem ra tất cả mọi người đều đánh giá thấp Hoàng Nhi tiểu tỷ này a.
- Thoạt nhìn Lý Kiến Thành dường như có chút chật vật a. Ngược lại, Hoàng Nhi tiểu tỷ này nhẹ nhàng ra tay mà đã có công kish như vậy. Trận chiến này quả thực đáng xem.
- Có cái rắm. Ta thừa nhận đã đánh giá thấp nàng. Nhưng mà nữ nhân này quá ngu xuẩn, nàng ta đã mở miệng nói. Ba chiêu không thắng thì coi như nàng thua. Ngươi cảm thấy trong vòng ba chiêu nàng có thể thắng được Kiến Thành thiếu chủ sao?
- Đây chẳng qua chỉ là nói vậy, ngươi còn tưởng là thực hay sao?
Vị này hiển nhiên là đứng ở phía Khổng Tước thánh sơn.
- Lôi đài không nói đùa, nàng đã khoa trương mở miệng như vậy, phải làm như vậy.
Người ủng hộ Tu La đạo tràng nắm chặt điểm này không buông.
- Hay cho một câu trên lôi đài không nói đùa. Dường như Lý Kiến Thành kia cũng đã nói, nhường người ta ba chiêu a. Cái gì gọi là nhường chiêu? Nhường chiêu là để cho đối phương công kích, hắn tuyệt đối không hoàn thủ. Không ngờ hắn lại vận dụng phù lật. Hay cho một câu nhường ba chiêu a, hóa ra nhường chiêu là như vậy.
- Quả thực a. Lý Kiến Thành này mất phong độ, lại nuốt lời như vậy. Đã nói nhường ba chiêu, không ngờ lại động thủ. Tu La đạo tràng toàn là người nói không giữ lời như vậy sao?
- Hắc hắc, nếu hắn không động thủ, chỉ sợ hiện tại đã nằm dưới lôi đài nha. Cái gọi là đệ nhất truyền nhân Tu La đạo tràng cũng chỉ có vậy mà thôi.
- Vẫn là câu nói kia, số mệnh Lưu Ly vương thành cuối cùng vẫn không thể thoát khỏi Khổng Tước thánh sơn. Tu La đạo tràng mặc dù không tệ, thế nhưng chênh lệch một đường. Nhìn Lý Kiến Thành thành, lại nhìn Hoàng Nhi tiểu tỷ người ta. Một xưa nay vênh váo tự đắc, cao điệu muốn chết, một người lại không có tiếng tăm gì, ít xuất đầu lộ diện. Thế nhưng người đứng đầu Thiếu chủ bảng của chúng ta hiện tại ngay cả thiếu nữ chưa từng lộ diện cũng không đánh lại được. Kỳ thực tranh giành vận khí này cũng không cần phải tiếp tục nha.
- Đúng vậy, Khổng Tước đại đế không có mặt ở đây. Nếu như Khổng Tước đại đế bệ hạ có mặt. Ta cũng hoài nghi, Tu La đạo tràng có thể thắng được nổi ba ván hay không?
Mười ba ván, nếu như không thắng nổi ba ván, vậy chênh lệch vô cùng lớn.
- Ba ván ta thấy đã quá sức rồi. Có lẽ một hai ván có lẽ còn có thể thắng được a.
Giữa các chư hầu khi nói chuyện cũng không có quá nhiều kiêng kỵ.
Bên Tu La đạo tràng, trận chiến bắt đầu, tình cảnh đột nhiên biến đổi như vậy khiến cho biểu hiện trên mặt cả đám tràn ngập vẻ ngưng trọng.
Bọn họ hiển nhiên cũng thật không ngờ, trận chiến bỗng nhiên lại xuất hiện biến cố như vậy. Vốn cho rằng Lý Kiến Thành tất thắng, vậy mà thiếu chút nữa thua.
- Nhất định là ngoài ý muốn.
Thương Hải đại đế thầm nghĩ:
- Kiến Thành vẫn khinh địch. Nếu như hắn không nhường chiêu, chủ động xuất kích mà nói, sao lại có thể như vậy được?
Sắc mặt Tu La đại đế cũng có chút âm trầm, hắn đối với Lý Kiến Thành cũng có chút tức giận. Hắn đã dặn đi dặn lại, bảo Lý Kiến Thành không nên khinh địch.
Tiểu tử này trước mặt tiểu nữu kia cuối cùng vẫn quên hết lời của hắn. Không nhịn được mà muốn biểu hiện mình một chút, thiếu chút nữa thiệt thòi lớn.
Nếu như không phải không thể quấy rầy luận võ, Tu La đại đế cơ hồ không nhịn được muốn quát lớn.
- Tu La đạo huynh không cần phải lo lắng. Kiến Thành hiền chất trong lòng nhất định đã hiểu rõ. Chỉ là nha đầu kia dường như tu vi không kém, một chiêu vừa rồi, mọi người có nhìn rõ không? Thủ đoạn vô cùng cao minh a.
Trảm Không đại đế bỗng nhiên mở miệng nói.
- Một chiêu này quả thực xác thực không tồi, dường như ẩn chứa bí pháp không gian. Nha đầu này thực sự là đệ tử chân truyền của Chân tiểu tử kia sao?
Thương Hải đại đế vẫn còn có chút không phục, muốn cắn mãi không bỏ thân phận của Hoàng Nhi.
Tu La đại đế lại nói:
- Bây giờ nói những chuyện này cũng không còn ý nghĩa nữa. Có phải đệ tử chân truyền hay không, đã không làm gì được bọn họ nữa rồi.
Cũng không phải Tu La đại đế không muốn truy cứu, mà người bên phía hắn cũng không phải có lý lịch trong sạch, vững vàng. Sách Đan Vương và Huy Đan Vương nếu như thực sự truy cứu, hiển nhiên không có quan hệ nhiều lắm tới Tu La đạo tràng của hắn.
Bên Khổng Tước thánh sơn, người ta coi như lai lịch trong sạch hơn một chút. Vô Song đại đế là tán tu, đầu nhập vào Khổng Tước thánh sơn cũng có lý do, hơn nữa người ta còn thề.
Về phần nữ tử gọi là Hoàng Nhi kia, người ta là đạo lữ của Chân thiếu chủ. Thân phận này cũng minh bạch, hoàn toàn có thể cho qua được.
Nếu như tiếp tục truy cứu thân phận, người chịu thiệt chỉ có thể là Tu La đạo tràng bọn họ.
- Kiến Thành à, Kiến Thành. Ngươi không nên kém cỏi như vậy. Ván này cho dù ngươi không thắng được nha đầu kia, ít nhất cũng phải hòa, bất phân thắng bại.
Trong lòng Tu La đại đế thở dài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.