Chương trước
Chương sau
́t khoát giết vào. (1)
Hắn cũng không dùng thủ đoạn khác, một đường chỉ vung tay lên, chỉ cần võ giả không có mắt xông lên, hết thảy Giang Trần đều dùng cánh tay để giải quyết.
Đừng nhìn một tát này của Giang Trần rất tùy ý, thế nhưng kết hợp với thân phận và thần thông của hắn, cái tát nhìn như đơn giản này, kỳ thực lại là công kích huyền ảo khó có thể tránh né.
Một đường vung tay, vô cùng khí thế. Mà những hộ vệ giữ cửa kia căn bản không có mấy người có thể ngăn cản được một cái tát của Giang Trần.
Giống như một cái tát này của Giang Trần có ma lực, khiến cho mấy người này căn bản trốn không thoát được.
Nhưng mà rất nhanh đã có kẻ cứng hơn xuất hiện.
Mấy cường giả Hoàng cảnh từ trong đình viện nhảy ra, nhao nhao vây quanh Giang Trần, trong đó có một lão giả Hoàng cảnh cao giai, dường như là thủ lĩnh của đám người này.
- Các hạ có ý gì? Tiểu điếm vừa khai trương không lâu ngươi đã tới bới móc, chuyện này không khỏi có chút nóng vội a.
- Đúng, Mạc lão nói có lý. Tiểu điếm chúng ta vừa mới khai trương, không oán không cừu với người khác. Các hạ cố ý tới gây chuyện thị phi, ngươi có dám báo tên họ ra hay không?
- Đúng vậy, giấu đầu lòi đuôi thì coi như có bổn sự gì? Ngươi lừa gạt Hồng Đan Vương đánh cuộc, lại bức Hồng Đan Vương chết.
Giang Trần quả thực có chút dở khóc dở cười.
Hồng Đan Vương chết trong tay người một nhà, lúc này đám người này lại trực tiếp đem cái chết đổ lên trên đầu Giang Trần, loại ăn khớp kinh người này khiến cho Giang Trần vừa tức giận vừa buồn cười.
- Hừ, Hồng Đan Vương chết ra sao các ngươi rõ ràng nhất.
Giang Trần khinh thường nói tiếp:
- Nhanh chóng gọi lão cảm của các ngươi ra. Hồng Đan Vương là người các ngươi, thua nhưng lại không thực hiện lời hứa. Hồng Đan Vương đã là người của các ngươi, cho nên ta không thể làm gì khác hơn là tìm các ngươi lấy đáp án.
- Tiểu tử, nên có chừng mực một lát a.
Lão giả Hoàng cảnh cao giai kia cả giận nói:
- Hồng Đan Vương tuy rằng là người tiểu điểm, thế nhưng hắn chỉ là một Đan Vương tán tu trên giang hồ, là Đan Vương khách khanh của tiểu điếm. Các hạ hùng hổ dọa người, người đã bị ngươi bức chết, ngươi còn muốn thế nào nữa.
Một câu ngươi giết Hồng Đan Vương, đám người như cường đạo này dường như rất quen thuộc với việc này.
- Đan Vương tán tu? Đan Vương khách khanh?
Giang Trần mỉa mai cười một tiếng:
- Nếu như thực sự là Đan Vương tán tu, hắn cần gì phải do dự nói ra thế lực điều khiển sau lưng mình. Đừng có nói với ta, trong này không có âm mưu nha.
- Có tin hay không là tùy ngươi. Nhưng mà ngươi bức chết Đan Vương khách khanh của tiểu điếm, hôm nay lại tới tiểu điểm gây phiền phức. Hôm nay không cần biết ngươi có địa vị gì, cũng phải cho chúng ta một câu trả lời.
Lão giả Hoàng cảnh kia dường như nhận được ám chỉ gì, ngữ khí bắt đầu trở nên kiên quyết.
Giang Trần cũng cảm giác được ngữ khí của lão giả này thoáng cái trở nên mạnh mẽ.
Giang Trần không nói hai lời, lạnh lùng cười cười, tay áo vung lên, tiếp tục phóng về phía trước.
Lão giả Hoàng cảnh cao giai kia thấy Giang Trần không kiêng nể gì cả, coi bọn họ giống như là đầu gỗ cũng giận tím mặt, nói:
- Tiểu tử, ngươi đừng có ngông cuồng.
Giang Trần hừ lạnh một tiếng:
- Ta vốn cuồng như vậy.
Dùng tu vi đã đột phá Hoàng cảnh hiện tại của Giang Trần, tuyệt đối có thực lực chính diện đối kháng với lão giả Hoàng cảnh cao giai này. Hơn nữa các loại át chủ bài trên người Giang Trần khiến cho hắn có tự tin tuyệt đối.
Quyền cước va chạm, khí lưu bốn phía khuếch tán, khiến cho tất cả ngã trái ngã phải. Cũng may cửa hàng này mới khai trương, bên trong những quầy hàng đều có pháp trận đặc thù giữ gìn.
Nếu như mà quầy hàng bình thường, dưới khí lưu đáng sợ như vậy đã sớm hóa thành tro bụi.
Nhưng mà trong tiệm này khắp nơi đều có pháp trận giữ gìn, thế nhưng mà hiển nhiên Giang Trần cũng cố ý tới phá bĩnh, cho nên công kích của hắn vô cùng mạnh mẽ, động tác rất lớn, muốn phá hủy tất cả.
Những cường giả Hoàng cảnh này trừ lão giả Hoàng cảnh cao giai kia đại khái có thể chính diện giao phong với Giang Trần. Ba bốn cường giả Hoàng cảnh sơ giai khác trước mặt chiến lực cường đại của Giang Trần, cả đám đều vô cùng cố sức.
Giang Trần đẩy hai tay, một đạo Chu Tước pháp tướng trải qua cải biến, giống như là một ngọn núi lửa, mạnh mẽ phóng về phía đối diện.
Chu Tước pháp tướng này mặc dù không có cường đại như bản thân pháp tướng có huyết mạch Chu Tước, thế nhưng mà Chu Tước pháp tướng của Giang Trần lại có tinh hoa Cổ Diễm thượng cổ.
Sóng nhiệt cường đại cuồn cuộn lan tràn, lập tức khiến cho toàn thân mấy cường giả Hoàng cảnh kia có một loại cảm giác nóng bỏng không nói nên lời, giống như nước toàn thân dưới nhiệt lượng như vậy rất nhanh bị hấp thu mất, giống như nhanh chóng bị bốc hơi vậy.
Cả đám đều hoảng sợ biến sắc, chỉ cảm thấy nước toàn thân như bị hút khô.
- Không tốt, hỏa diễm này tà môn, mọi người mau chạy.
Lão giả Hoàng cảnh cao giai kia tuy rằng không biết đây là thần thông gì, nhưng mà cản nhận được linh lực đáng sợ như vậy, tự nhiên hắn biết được nông sâu.
Hỏa diễm đáng sợ bực này mặc dù không phải thiên hỏa cũng đã tới gần tầng kia.
Nếu như là cường giả có thiên hỏa, trong thế giới võ đạo này cho dù đi tới đâu cũng được người ta hoan nghênh vô cùng. Bởi vì người may mắn có thể hấp thu thiên hỏa, thực sự là quá ít, quá ít.
Đợi tới khi bọn họ phát hiện ra hỏa diễm này có chút không đúng, khi muốn thối lui lại thì Giang Trần đột nhiên biến hóa ra một đạo Chu Tước pháp tướng, lại đánh về phía bọn họ.
Thần thông pháp tướng ẩn chứa tinh hoa Cổ Diễm khiến cho những người này đều cả kinh, sắc mặt xám ngoét. Bọn họ tuyệt đối không thể tưởng tượng được, người này lại dám tới địa bàn của bọn họ, ngang nhiên động thủ. Hơn nữa một chút cũng không kiêng kỵ phương thức quần ẩu của bọn họ.
Làm như vậy cần phải giận dữ tới đâu a.
Sát cơ Giang Trần đại thịnh, Chu Tước pháp tướng ẩn chứa tinh hoa Cổ Diễm từng bước một thu hẹp không gian của bọn họ, đè nén không gian của bọn họ.
Mà giờ phút này, Long Tiểu Huyền cũng được Giang Trần âm thầm thả ra. Mà Phệ Kim thử nhất tộc cũng đã sớm được Giang Trần phái ra, đứng ở phía dưới nền đất của cửa hàng này, đang điên cuồng đào bới. Tộc trưởng Phệ Kim thử nhất tộc, Phệ Kim thử vương đã được Giang Trần phái đi hộ tống Vệ Hạnh Nhi.
Nhưng mà Phệ Kim thử nhất tộc hiện tại khai chi tán diệp, Phệ Kim thử nhất tộc vô cùng khổng lồ. Trừ Phệ Kim Thử vương ra, lại xuất hiện một đám Phệ Kim thử thiên phú tương đối cao, trở thành thủ lĩnh trong Phệ Kim thử nhất tộc.
Mấy đầu Phệ Kim thử nhất tộc này đều được lựa chọn ra, Giang Trần đã chọn ra mấy đầu Phệ Kim thử này tiến hành tiến hóa huyết mạch trên cơ sở Mộc Linh chi tuyền.
CHo nên, những Phệ Kim thử vương trẻ tuổi này trở thành thủ lĩnh trong đám Phệ Kim thử, đối với Giang Trần vô cùng tôn trọng, đối với mệnh lệnh của Giang Trần cũng giống như Phệ Kim thử vương vậy, chấp hành vô điều kiện.
Trong lúc đó tất cả mọi người cảm thấy chân lảo đảo.
Sau một khắc, dưới chân mọi người bỗng nhiên xuất hiện một cái động lớn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.