Chương trước
Chương sau
Từng cái hắc lao, đều có một đám gia hỏa thực lực cao cường. Bọn hắn bởi vì các loại nguyên nhân, đã mất đi tự do, bị giam giữ vào hắc lao.
Nhưng mà mặc dù mất đi tự do, ở loại địa phương hắc lao này, loại người kia đồng dạng có bản lĩnh gây sóng gió, hỗn đến đỉnh cao nhất.
Loại người này đều phi thường đáng sợ, ở bất cứ hoàn cảnh nào, đều có thể hỗn đến cuối cùng, đây tuyệt đối là nhân tài.
Nói không dễ nghe, cái kia đều là kiêu hùng.
- Người của Thập Tuyệt khu, tu vi đều là cao nhất sao?
Giang Trần hỏi.
- Tuyệt đối là cao nhất. Hắc lao là một địa phương Nguyên Thủy, trí lực vĩnh viễn không bằng vũ lực. Cảnh giới vũ lực ở chỗ này mới là giấy thông hành tốt nhất. Bất luận người nào ở Thập Tuyệt khu, đều là tồn tại Hoàng cảnh Cao giai. Thậm chí Hoàng cảnh thất trọng cũng không có, ít nhất là Hoàng cảnh bát trọng.
Cố Tâm Đường than nhẹ một tiếng, nói đến Thập Tuyệt khu, cũng là rất kiêng kỵ.
Ở loại địa phương quỷ quái này, hoàn cảnh sinh tồn vô cùng ác liệt. Làm cho tiềm lực của mỗi người đều bị đào móc ra.
Cường giả Hoàng cảnh bát trọng, có lẽ sức chiến đấu một chút cũng sẽ không kém hơn Hoàng cảnh cửu trọng ở ngoại giới.
Sinh tồn ở loại địa phương này, ai có thể che giấu? Ai dám xem thường?
Muốn sống sót ở chỗ này, và sống rất tốt, nhất định phải cố gắng, phải đào móc trăm phần trăm tiềm lực của mình, đem thực lực cùng răng nanh của mình bày ra toàn bộ.
Vô Song Đại Đế một mực không nói chuyện, lúc này lại mở miệng:
- Quản hắn là khu gì, đi trước xem một chút. Việc này không nên chậm trễ.
Giang Trần gật đầu:
- Đi.
Cố Tâm Đường cắn răng một cái, cũng gật đầu.
Nhưng sắc mặt của nam tử kia lại đại biến:
- Đợi một chút, các ngươi... Các ngươi xác định muốn đi Thập Tuyệt khu?
Hiển nhiên nam tử kia đối với Thập Tuyệt khu hết sức e ngại. Nghe nói muốn đi Thập Tuyệt khu, mặc dù có Cố Tâm Đường ở đây, hắn cũng nhìn không tốt.
Hắc lao người nào không biết? Loại địa phương Thập Tuyệt khu kia, coi như là những Chấp Pháp đội trưởng của Lãnh Nguyệt Hình đường, cũng không dám đơn giản xông loạn.
Mặc dù muốn đi, cũng phải cẩn thận từng li từng tí.
Những hung thần ác sát ở Thập Tuyệt khu kia, người nào không là tên côn đồ phát rồ? Chỉ là Chấp Pháp đội trưởng, tới đó căn bản bày không được giá đỡ.
Vạn nhất chọc giận những Tà Thần này, thậm chí khả năng tại chỗ bỏ mệnh cũng không phải là không có.
Hung nhân ở Thập Tuyệt khu, cũng không phải là không có giết qua Chấp Pháp đội trưởng.
Loại sự tình này, ở Thập Tuyệt khu là có không ít tiền lệ. Bằng không thì những Chấp Pháp đội trưởng kia cũng không có khả năng kiêng kị Thập Tuyệt khu như vậy.
Loại địa phương Thập Tuyệt khu này, người có thể giam giữ ở đó, tuyệt đối không phải một đội trưởng nho nhỏ có thể chấn nhiếp.
Lời nói không dễ nghe, có đôi khi Lãnh Nguyệt Hình đường đường chủ đi vào Thập Tuyệt khu, cũng phải khiêm tốn, không thể tự cao tự đại.
Bằng không thì cũng rất có thể ăn thiệt thòi lớn.
Thập Tuyệt khu đáng sợ như vậy, nam tử kia nào dám tới? Đừng nói đi, coi như là tới gần, hắn cũng không có lá gan kia.
Chớ nói chi là hắn còn bại lộ Thập Tuyệt khu. Vạn nhất cường giả của Thập Tuyệt khu biết hắn tiết lộ bí mật, dưới sự giận dữ giết qua, hắn có mười cái mạng cũng không đủ dùng.
- Cố đội, ta không đi.
Nam tử kia nghĩ tới đây, liền nói.
Cố Tâm Đường cau mày:
- Có đi không tùy ngươi, chẳng qua nếu như tình báo của ngươi là sai, vậy liền chuẩn bị ở hắc lao ngốc cả đời a.
Nam tử kia lắc đầu nói:
- Tình báo của ta tuyệt đối sẽ không sai. Hơn nữa cái tình báo này là ta góp nhặt rất nhiều tư liệu phân tích ra. Tuyệt đối sẽ không có vấn đề.
Giang Trần trực tiếp vứt Thánh Anh Đan cho nam tử kia, trầm giọng hỏi:
- Như lời ngươi nói, Thập Tuyệt khu thật sự đáng sợ như vậy, vì cái gì võ giả ở Thập Tuyệt khu, sẽ cảm thấy hứng thú đối với một Địa Nguyên cảnh? Đưa hắn đến Thập Tuyệt khu, đến cùng cần làm chuyện gì? Là chuyện tốt hay là chuyện xấu?
Nam tử kia cười khổ nói:
- Tại hắc lao, ngươi cảm thấy có thể có chuyện tốt sao? Người nơi này, không nói mỗi một cái đều là tội ác tày trời, nhưng mà có thể hỗn đến Thập Tuyệt khu, tuyệt đối sẽ không có người sinh lòng từ bi gì.
- Đến cùng là cần làm chuyện gì?
Giang Trần nhíu mày hỏi.
- Cụ thể ta không rõ ràng lắm. Bất quá ta nghe nói, cường giả ở Thập Tuyệt khu phát giác được trên người võ giả Nguyên cảnh kia có lực lượng huyết mạch không tầm thường, tựa hồ trong huyết mạch có đồ vật gì để cho bọn hắn cảm thấy hứng thú thứ. Cho nên dẫn tới cường giả của Thập Tuyệt khu nhao nhao ra tay. Hiện tại mọi người cũng là giằng co bất định, còn đang thương lượng quy tắc chia cắt cụ thể. Bất quá ta phỏng đoán, có lẽ là muốn nuôi người đàn ông kia, chờ thôn phệ lực lượng huyết mạch của hắn. Dù sao hiện tại tu vi Nguyên cảnh của hắn còn quá yếu ớt. Có lẽ sẽ chờ hắn trưởng thành đến Thánh cảnh, thậm chí Hoàng cảnh a?
- Cái kia phải đợi tới khi nào? Hắc lao này là một chút tài nguyên tu luyện cũng không có a.
Cố Tâm Đường nhíu mày nói.
- Hắc lao không có tài nguyên tu luyện, nhưng không có nghĩa là những đại nhân vật ở Thập Tuyệt khu kia tìm không thấy tài nguyên. Nói không dễ nghe, địa vị của những cường giả kia, so với đội trưởng như ngươi cũng không biết cao gấp bao nhiêu lần. Ngươi cảm thấy, bọn hắn sẽ tìm không thấy con đường? Nói không chuẩn, cao tầng của Nguyệt Thần Giáo còn có người cùng bọn họ có cấu kết đi.
Nhốt vào tự nhiên là có lý do, nhưng mà sau khi đi vào, cũng không có nghĩa là nhân mạch nguyên lai của bọn hắn liền triệt để đoạn tuyệt.
Có thể hỗn đến Thập Tuyệt khu, có cái nào là đèn đã cạn dầu?
Theo lý thuyết, Giang Trần nghe được tin tức này có lẽ tức giận mới đúng. Thế nhưng mà, hắn lại một điểm tức giận cũng không có, ngược lại thần sắc buông lỏng.
Mặc kệ người của Thập Tuyệt khu có tính toán gì, chỉ cần phụ thân không gặp chuyện không may, tạm thời không có gặp chuyện không may, cái này là đủ rồi. Về phần những thứ kia có tính toán gì, Giang Trần một chút cũng không thèm để ý.
Thập Tuyệt khu lại hung hiểm, có Mạch lão ca ở chỗ này, còn sợ bọn hắn sao?
Nhưng mà Giang Trần cũng hiếu kỳ, trong huyết mạch của phụ thân, là tuyệt đối không có khả năng có đặc thù gì a. Dù sao, hắn là cha ruột của mình, phụ thân Giang Phong có bao nhiêu thiên phú, hắn biết rõ.
Duy nhất có thể giải thích, cái kia chính là phụ thân phục dụng Ngũ Long Khai Thiên Đan, thuộc về huyết mạch Ngũ Hành năm mạch toàn bộ, loại huyết mạch này ở thế giới võ đạo cực kỳ hi hữu, cơ hồ là ức không có một.
Bất quá Ngũ Long Khai Thiên Đan, đây chẳng qua là Trúc Cơ đan dược lúc đột phá Linh cảnh. Là đan dược đặt nền móng. Rơi xuống trong tay cường giả Hoàng cảnh, đó là một điểm dùng cũng không có.
Hiện tại Giang Trần cũng không muốn đi nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần phụ thân Giang Phong còn sống, vậy thì mọi sự đại cát.
- Cố đội, chúng ta đi nhìn xem. Ngươi chỉ cần dẫn đường là được. Đến phụ cận, ngươi có thể không cần đi vào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.