Chương trước
Chương sau
́u giá hội mời. (1)
Kể cả những biểu hiện của các Tổng lôi chủ kia, đều hai năm rõ mười trình lên.
Thân phận Giang Trần, Cao Phó điện chủ của Tịnh Phần điện bởi vì đã phát ra lời thề, cho nên cũng không tiết lộ ra ngoài. Nhưng mà về biểu hiện của Giang Trần, Cao Phó điện chủ lại cường điệu lên một chút.
Nhất là sau khi vấn đề của Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông được giải quyết, Cao Phó điện chủ càng đem tin tức này nhanh chóng báo lên tất cả các thế lực đại đế.
Trong lúc nhất thời, cái tên Thiệu Uyên lạ lẫm này trong lúc vô hình trở thành tiêu điểm sau lưng các thế lực Đế cấp của Đan Hỏa thành.
Vô số người trong Đan Hỏa thành đều cảm thấy kỳ quái, Thiệu Uyên này rốt cuộc có địa vị gì? Không ngờ lại có thể giải quyết vấn đề tám trăm năm qua không ai giải quyết được?
Đương nhiên, về phần nội dung cụ thể của Hạ Vũ Thiên Kiếm tông kia, người không có tham dự qua Thưởng Kim lôi đài đều không biết được nội dung.
Cho dù người đã tham dự, biết rõ nội dung bên trong cũng không thể tiết lộ.
Nhưng mà cho dù không biết nội dung của vấn đề kia. Thế nhưng vấn đề mà tám trăm năm liền không thể giải quyết, nhất định là vấn đề vô cùng khó có được.
Cho nên cái tên Thiệu Uyên dùng xu thế không thể ngăn cản trở thành tiêu điểm của Đan Hỏa thành.
Đan Hỏa thành là một địa phương không tồi. Bởi vì Thiệu Uyên cường thế xuất hiện, rất nhiều thế lực cơ hồ nhanh chóng vươn cành ô liu ra, mời chào Giang Trần.
Nhưng mà không thể nghi ngờ, những thế lực này đều không công mà lui.
Mà rất nhiều thế lực thông qua Tịnh Phần điện, muốn nghe ngóng, muốn thông qua quan hệ với Tịnh Phần điện lôi kéo Giang Trần. Nhưng mà Tịnh Phần điền đều không có ngoại lệ mà nói cho bọn họ, nói không nên si tâm vọng tưởng. Thiệu Uyên này chắc chắn sẽ không gia nhập bất kỳ thế lực nào trong Đan Hỏa thành.
Thanh Phượng Đan Vương sau khi Thưởng Kim lôi đài chấm dứt, tìm tới Giang Trần, nghe ngóng chuyện vấn đề của Hạ Vũ Thiên Kiếm tông kia.
Sau khi nhận được câu trả lời thuyết phục từ Giang Trần. Thanh Phượng Đan Vương im lặng thật lâu, cuối cùng cười khổ.
Ngẫm lại ban đầu mình còn từng khinh bỉ qua người trẻ tuổi này. Cảm thấy hắn tham dự tuyển chọn Tổng lôi chủ đan đạo là khinh nhờn với đan đạo.
Hiện tại ngẫm lại, Thanh Phượng Đan Vương cũng cảm thấy xấu hổ.
- Thiệu huynh đệ, lão phu hổ thẹn. Hiện tại lão phu đã biết nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. lão phu gần đây đều tự cho là đúng, cảm thấy bài danh trước ba mươi sáu của danh nhân đường ngàn năm của Đan Hỏa thành là việc đáng tự hào. Thế nhưng so với tiểu huynh đệ mà nói, lão phu quả thực đã sai, sai lầm rất lớn a.
Thanh Phượng Đan Vương này tuy rằng tính cách cổ quái, thế nhưng hắn ta có ưu điểm, đó là đối với người mạnh hơn mình là phục tùng tuyệt đối. Cũng biết sai rồi thay đổi.
- Thanh Phượng Đan Vương nói quá lời rồi. Kỳ thực tiểu tử có thể may mắn hoàn thành vấn đề này kỳ thực là gia sư từng đề cập một ít vấn đề đan phương với tiêu tử. Đan phương này vừa vặn cũng là một trong những đan phương mà ân sư của tiểu tử năm đó đưa cho tiểu tử nghiên cứu trọng điểm.
Giang Trần chỉ có thể giải thích như vậy mà thôi.
Dù sao loại chuyện trùng hợp này tuy rằng thoạt nhìn không quá chân thật, thế nhưng lại có sức thuyết phục nhất.
Dù sao hắn còn trẻ, nếu như khoa trương quá mức mà nói, người khác sẽ không tin. Nói trùng hợp học qua, khiến cho trong lòng người ta cũng dễ tiếp nhận hơn một chút.
Giống như những Đan Vương cường đại của Lưu Ly vương thành kia vậy, Thanh Phượng Đan Vương đối với ân sư trong miệng Giang Trần cũng sùng bái không thôi.
Lúc này Vô Song đại đế cũng đi tới, cười ha hả nói:
- Tiểu huynh đệ, lão phu đã nghe nói qua, ngươi là vương bài cửa Thưởng Kim lôi đài lần này a.
Giang Trần cười nói:
- Vận khí tốt, đánh bậy đánh bạ trúng mà thôi.
- Một lần có thể nói là vận khí, hai lần cũng có thể là vận khí. Thế nhưng ba lượt bốn lần, không chỉ đơn giản là hai chữ vận khí có thể giải thích được.
Vô Song đại đế cười nói.
- Nói đúng, nếu như chỉ là vận khí, ngươi không có khả năng đứng đầu tuyển chọn lĩnh vực đan đạo, cũng không có khả năng đứng đầu lĩnh vực tổng hợp. Ngươi có thể lấy được những thành tích này, tuyệt đối không phải là dựa vào vận khí, mà là dùng nội tình và thực lực chân thực.
Thanh Phượng Đan Vương nghiêm túc nói.
Vương Học Thông đại sư cũng góp lời:
- Thiệu huynh đệ, lão Vương ta quả thực có xúc động muốn bái ngươi làm sư phụ. Ài, chỗ ta có rất nhiều vấn đề về trận pháp, Thiệu huynh đệ, nếu như ngươi không chê, chúng ta luận bàn một phen, nói không chừng còn có thể giúp nhau tiến bộ a.
Vô Song đại đế cười mắng:
- Lão tiểu tử ngươi hết hy vọng đi. Thời gian của Thiệu huynh đệ lão phu đã đặt trước rồi.
Vương Học Thông đau khổ kêu lớn:
- Vô Song đại đế, ngươi cũng không thể bá đạo như vậy a. Hu hu, lão Vương ta bị những nan đề trận pháp này làm cho mê hoặc không thông. Sớm muộn gì cũng phát nghẹn mà chết.
- Đừng có khóc lóc trước mặt lão phu, vô dụng thôi.
Vô Song đại đế hớn hở nói, hắn biết rõ Vương Học Thông đang giả vờ.
Trong lúc đang nói giỡn, Cao Phó điện chủ đi tới:
- Chư vị, đấu giá hội ngày mai chư vị muốn tham dự hay không? Lần đấu giá hội này Tịnh Phần điện chúng ta thu được không ít vật tốt đấu giá. Nếu như chư vị muốn tham gia, nhất định sẽ càng khiến cho đấu giá hội lần này càng thêm náo nhiệt.
Cao Phó điện chủ trực tiếp yêu cầu mọi người.
Vô Song đại đế thì sao cũng được, ánh mắt hắn quét qua người Giang Trần. Ý tứ của hắn rất rõ ràng, nếu như Giang Trần muốn tham gia, hắn sẽ đi cùng một chút.
Nếu như Giang Trần không tham gia, VÔ Song đại đế cũng sớm mời hắn rời khỏi Đan Hỏa thành đi tới Tà Nguyệt thượng vực.
Thanh Phượng Đan Vương có chút hứng thú, hắn tham dự Thưởng Kim lôi đài lần này, tiền tài thu được nhiều vô số kể, nhưng mà sau khi phát hiện ra thiên tài đan đạo nghịch thiên như Giang Trần, tâm linh già nua không ngừng bị đả kích. Càng ý thức được mình chưa đủ cường đại, cho nên lúc này Thanh Phượng Đan Vương chỉ muốn trở về bế quan, khổ tu.
Vương Học Thông nở nụ cười quái dị, nhìn qua Giang Trần:
- Ta nghe theo Thiệu huynh đệ, Thiệu huynh đệ tham gia, lão Vương ta cũng tham gia.
Cao Phó điện chủ âm thầm cảm thấy kỳ quái, ba đại tiền bối này từ bao giờ lại để ý tới cảm nhận của người trẻ tuổi kia như vậy? Thoạt nhìn giống như quay xung quay người trẻ tuổi kia vậy.
Cao Phó điện chủ không khỏi bội phục mị lực của Giang Trần, ba đại cao nhân này trước đó khó mời tới cỡ nào chứ? Cao Phó điện chủ so với ai khác đều cảm nhận vô cùng rõ ràng.
Có thể mời được ba đại cao nhân này, quả thực không dễ dàng. Điều này cũng khiến cho cấp bậc của Thưởng Kim lôi đài không ngừng đề thăng.
Ba đại cao nhân khó mời như vậy, giờ phút này thậm chí lại có xu thế quay chung quanh người trẻ tuổi kia, chuyện này bảo sao không khiến cho Cao phó điện chủ giật mình cơ chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.