Chương trước
Chương sau
Cơ Tam công tử nắm nắm tay thở dài nói.
- Sao ngươi không cố gắng tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ chín kia đi? Thiếu một chút sao?

Giang Trần cười nói.
- Kỳ thực cũng không thể nói là thiếu một chút. Chỉ là vì trên phương diện mặt mũi đẹp một chút, cho nên mới nói chỉ thiếu một chút a. Kỳ thực uy áp của tấm Lưu Ly bia thứ chín quá cường đại, có lúc thần thức ta thiếu chút thất thủ. Cho dù ta tu luyện thêm mười năm, chỉ sợ cũng không kháng cự lại được tấm Lưu Ly bia thứ chín kia.
Cơ Tam công tử không có tự tô son trát phấn lên mặt mình, mà thành thật nói ra.
- Lại nói tới ngươi, tìm hiểu chín tấm Lưu Ly bia, sau đó lại thất bại trong gang tấc. Ngẫm lại cũng cảm thấy đáng tiếc thay ngươi a. Dùng tư chất và thiên phú của huynh đệ ngươi, ta vẫn cảm thấy Thiên Vị phù chiếu và Thiên Vị xá lợi đang đợi ngươi đi truyền thừa. Đáng tiếc ...
Cơ Tam công tử vẫn vì chuyện này mà canh cánh trong lòng.
- Tính nhiều làm gì, mọi việc đều có phúc duyên. Có lẽ đây căn bản không phải là phúc duyên của ta. Bàn Long nhất tộc các ngươi hiện tại số mệnh tăng vọt, thế không ngăn cản nổi a.
Giang Trần trêu ghẹo nói.
- Hổ thẹn, hổ thẹn. Lại nói cái này cũng là công lao của huynh đệ ngươi. Bàn Long nhất tộc chúng ta có thể có ngày hôm nay, phiệt chủ dựa vào ngươi mới có thể đột phá Đế cảnh, ta cũng dựa vào ngươi mà tiềm năng võ đạo mới tăng lên nhiều như vậy. Cơ lão tam ta cả đợi không phục qua mấy người, tên tiểu tử nhà ngươi thực sự khiến cho ta phục, tâm phục khẩu phục.
Tuy rằng Cơ Tam công tử không phải là loại người cao ngạo, thế nhưng một ít kiêu ngạo cơ bản nhất vẫn phải có.
Thế nhưng mà trước mặt Giang Trần, quả thực hắn không thể bày ra một chút kiêu ngạo nào được.
- Đúng rồi, Cơ huynh, nửa đêm ngươi tới đây là có chuyện quan trọng gì sao?
Cơ Tam công tử vỗ đầu một cái, nói:
- Đúng rồi, xem đầu óc của ta kìa, thiếu chút nữa quên chính sự. Là như thế này. Trước đây ít năm không phải ngươi nói tới chuyện phụ thân ngươi sao? Ta vận dụng cơ hồ tất cả con đường của Bàn Long đại phiệt, hôm nay ta vừa mới xuất quan thì nhận được một tin tức. Nói bốn đến năm năm trước có một mạo hiểm giả ở trong khu tình báo nghe ngóng qua một việc. Những chuyện này có chút tương tự với tình huống của mẫu thân ngươi.
- Cái gì?
Vẻ mặt Giang Trần ngẩn ngơ nói:
- Nói cụ thể xem nào.
- Bàn Long đại phiệt ta ở Lưu Ly vương thành, tuy rằng xa thế nhưng đều có một hệ thống tình báo ở những đại quốc và thành trì kia. Tin tức này là do một trạm tình báo ở một đại quốc xa xôi phía bắc truyền tới. Nói mấy trăm trước đã từng có một nam tử trung niên, tới trạm tình báo của bọn họ tuyên bố treo giải thưởng. Treo giải thưởng tìm kiếm một nữ nhân ở trên bát vực, khi còn bé từng lưu lạc tới Vạn Tượng Cương Vực. Về sau lại trở về bát vực. Chỉ là lúc treo giải thưởng không nói tới tên nữ nhân này, chỉ có tên gọi thân mật, gọi là A Hoàn.
- A Hoàn?
Giang Trần nhíu mày, lá thư của phụ thân Giang Thụ Phong cũng không có nói tới danh tự của mẫu thân, cơ hồ không có nửa điểm tin tức về mẫu thân.
Giang Trần biết rõ đây là phụ thân cố ý muốn ngăn cản hắn tới bát vực, cho nên cố ý không lưu lại bất kỳ tin tức cụ thể nào.
Cho nên rốt cuộc A Hoàn này có phải là mẫu thân hay không, mà người treo giải thưởng rốt cuộc có phải là phụ thân hay không, Giang Trần cũng không có nửa điểm nắm chắc.
Nhưng mà nghe tin tức này, cuối cùng Giang Trần vẫn có chút phấn chấn.
Vô luận thế nào đây là một manh mối. Tuy rằng manh mối này chẳng khác nào là mò kim đáy bể, thế nhưng cho dù manh mối xa vời thì cũng là manh mối.
Có lẽ người ở bát vực khi còn bé lưu lạc tới Vạn Tượng Cương Vực rất nhiều, có lẽ người treo giải thưởng tìm kiếm nữ nhân gọi là A Hoàn kia căn bản không phải là phụ thân hắn, thế nhưng Giang Trần lại không muốn buông tha cho cái cơ hội này.
- Cơ huynh, nói cho ta biết vị trí cụ thể của trạm tình báo kia đi.
- Huynh đệ, ngươi thực sự định tới hỏi thăm một chút hay sao?
Cơ Tam công tử nhịn không được mà hỏi.
- Nhất định phải đi, thân là nhi tử, thời điểm này nếu như ngồi yên không để ý tới, tâm ta làm sao có thể yên tĩnh được.
Ngữ khí của Giang Trần vô cùng kiên định.
- Tốt, ngày mai ta sẽ đi cùng ngươi.
Cơ Tam công tử xung phong đi cùn.g
Giang Trần lại nói:
- Bàn Long đạo tràng của Bàn Long đại đế nhà ngươi vừa mới thành lập. Bên người Bàn Long đại đế còn thiếu những trợ thủ đắc lực như ngươi. Chuyện này nhiều người cũng không giải quyết nổi. Hãy để cho ta tự mình đi, chậm rãi điều tra sẽ rõ thôi.
Cơ Tam công tử nhanh chóng tỏ thái độ:
- Chuyện gia tộc tuy rằng quan trọng, thế nhưng chuyện của huynh đệ ngươi cũng quan trọng. Một mình ta rời khỏi gia tộc, gia tộc vẫn có thể vận chuyển được bình thường, chuyện này, huynh đệ ngươi xem ...
Giang Trần vẫn kiên trì:
- Cơ huynh, chuyện điều tra này không nên gióng trống khua chiêng. Ngươi chỉ cần nói cho ta địa chỉ cụ thể, ta sẽ tự mình tới đó.
Thấy ngữ khí của Giang Trần kiên quyết như vậy, Cơ Tam công tử thở dài nói:
- Vậy được rồi, địa chỉ và địa đồ đều ở trong khối ngọc giản này, ngươi nhìn kỹ đi. Lúc trước gia chủ đưa cho ngươi Ngân Long lệnh, lệnh bài kia hiện tại càng có thêm tác dụng. Ngươi tới đó, chỉ cần cầm Ngân Long lệnh ra, chuyện gì cũng có thể xử lý.
Ngân Long lệnh đại biểu cho Bàn Long nhất tộc, lúc trước Giang Trần đã từng cấp cho Lưu Văn Thải và Lục Tiểu Bàn. Trợ giúp bọn họ từ Xích Đỉnh trung vực đi vào Lưu Ly vương thành. Bởi vì có Ngân Long lệnh, trên đường đi cũng khiến cho bọn họ giảm bớt rất nhiều phiền toái không đáng có.
Cho dù gặp phải phiền toái, xuất ra Ngân Long lệnh thì cũng có thể hữu kinh vô hiểm vượt qua.
Trong phạm vi mấy vạn dặm của Lưu Ly vương thành, trừ bảy đại đại đế của Lưu Ly vương thành ra, thế lực của Bàn Long đại phiệt là lớn nhất. Tuy rằng thế lực Đế cấp rất mạnh, nhưng rất ít lộ diện, cho nên lực ảnh hưởng trong thế tục, không có lớn bằng đệ nhất phiệt như Bàn Long đại phiệt.
Có Ngân Long lệnh này, sau đó Lưu Văn Thải cũng trả cho Giang Trần.
Giang Trần vẫn luôn giữ trong người.
Kỳ thực hiện tại Giang Trần có Thiếu Vũ lệnh của Khổng Tước thánh sơn, nếu nói tới thực dụng, nhất định còn dễ dùng hơn Ngân Long lệnh.
Nhưng thế lực đại đế khác có lẽ chưa chắc đã quen thuộc, thế nhưng mà Khổng Tước thánh sơn chính là thế lực cường đại nhất trong mấy ngàn năm nay của Lưu Ly vương thành. Là thế lực tượng trưng, đồ đằng trong lòng dân chúng Lưu Ly vương thành. Là tấm khiên để bọn họ dựa vào.
Cho nên đối với Thiếu Vũ lệnh đại biểu cho Khổng Tước thánh sơn, tuyệt đối còn dùng tốt hơn Ngân Long lệnh.
Nhưng mà ở một ít nơi nhỏ chưa hẳn đã nhất định phải dùng tới Ngân Long lệnh, dù sao Thiếu Vũ lệnh này hiện tại đại biểu cho Giang Trần hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.