Chương trước
Chương sau
Đại kiếm chém thẳng xuống, một đầu hư ảnh bàn long giương nanh múa vuốt phóng tới.
Giang Trần cười nhạt một tiếng:
- Tới tốt.
Nếu nói tới long, Cơ Trung Đường này cũng không kém hắn là bao. Chân Long pháp tướng của hắn không chỉ đơn thuần là khí thế của long, còn có khí tức huyết mạch của long, có được uy áp của Chân Long.
Mà một kiếm này của Cơ Trung Đường, hư ảnh hình rồng chỉ là phụ tá của kiếm kỹ này, bản thân hắn cũng không có huyết mạch Chân Long, cho nên cũng không tồn tại ý chí Chân Long.
Nhưng mà Cơ Trung Đường có tu vi Thánh Cảnh cửu trọng, bởi vì thể chất hắn đặc thù, lại có phong cách mạnh mẽ hung hãn, cho nên khi thi triển kiếm kỹ không kém hơn Tiêu Bào Huy lúc trước.
Tiêu Bào Huy kia tu vi đã tiến vào bán bộ Hoàng cảnh.
- Không hổ là đệ tử đại phiệt, dựa vào những kiếm kỹ công kích kia đã có lực uy hiếp có thể so sánh được với Tiêu Bào Huy. Đệ tử đại phiệt Thánh Cảnh cửu trọng quả nhiên là danh bất hư truyền.
Trong lòng Giang Trần âm thầm tán thưởng Cơ Trung Đường này.
Nhưng mà thưởng thức thì thưởng thức, Giang Trần cũng không có vì vậy mà phớt lờ. Thiên phú võ đạo của Cơ Trung Đường kinh người, nếu như hắn chỉ cần khinh địch một chút nói không chừng tiếp theo sẽ nuốt hận tại chỗ.
Giang Trần thấy kiếm của hắn uy mãnh, trong lúc nhất thời cao hứng.
Thúc dục Ngũ Sắc Thần Quang kiếm, không ngờ lại đấu kiếm với Cơ Trung Đường này.
Lúc trước Giang Trần dùng một kiếm chém chết Tiêu Bào Huy kia, tuy rằng uy thế rất cường hãn, thế nhưng cũng chỉ lĩnh ngộ một chút da lông của Ngũ Lôi Thần Âm kiếm, trên phương diện huyền ảo cũng không có gì là mê hoặc.
Hiện tại Ngũ Lôi Thần Âm kiếm của hắn đã lĩnh ngộ được thêm mấy tầng, cho nên hắn định mượn cơ hội này thi triển kiếm kỹ đọ sức với Cơ Trung Đường.
Luận kiếm kỹ cao thấp, nhất định Ngũ Lôi Thần Âm kiếm vượt qua Bàn Long kiếm kỹ, nhưng mà Cơ Trung Đường từ nhỏ đã tu luyện Bàn Long kiếm kỹ, lĩnh ngộ của hắn đối với môn kiếm kỹ này nhất định đã tiến vào cấp độ truyền thuyết.
Mà Giang Trần tu luyện Ngũ Lôi Thần Âm kiếm nhiều lắm cũng không được tính là tiểu thành.
Kiếm quang bắt đầu khởi động, kiếm khí xông lên trời.
Hai người giờ phút này đều thi triển kiếm kỹ đại khai đại hợp, trong lúc nhất thời tựa như hai thiên thần ngạnh kháng với nhau trên lôi đài.
Kiếm kỹ rầm rộ lao vào nhau trên lôi đài, bắn ra quang mang rực rỡ khiến cho người ta chói mắt, khiến cho trận chiến này vô cùng đặc sắc.
Trận chiến này cùng với trận chiến mà Giang Trần đối chiến với Tiêu Bào Huy, vô cùng đặc sắc.
Thậm chí đối với những thiên tài kiếm đạo kia mà nói, trình độ đặc sắc của trận chiến này cơ hồ không có gì sánh kịp. Coi như là trận chiến của Diệp Thiên Tác và Giang Trần cũng không so sánh được với trận chiến này.
Trận chiến với Diệp Thiên Tác, chỉ có Diệp Thiên Tác thi triển ba chiêu kiếm kỹ, ba chiêu kiếm kỹ kia khiến cho mọi người vui vẻ, vô cùng thâm ảo, làm cho mọi người si mê say sưa.
Nhưng mà ba chiêu kiếm kỹ cường đại này rất nhiều người cuối cùng không nhìn thấu ảo diệu trong đó. Cảm thấy ba chiêu kiếm kỹ này đã bị Chân Đan Vương phá vỡ, vậy nhất định không phải kiếm kỹ mạnh mẽ gì.
Nhưng mà trận chiến hiện tại lại không tồn tại vấn đề như vậy.
Cơ Trung Đường chính là một thiên tài kiếm đạo mà mọi người đều biết, một môn Bàn Long kiếm kỹ nghe nói ngay cả phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cũng phải tán thưởng. Nói Cơ Trung Đường là thiên tài kiếm đạo gần ngàn năm mới có một của Bàn Long đại phiệt.
Mà Chân Đan Vương, trước đó mọi người cũng không biết hắn là thiên tài kiếm đạo.
Hôm nay nhìn thấy Cơ Trung Đường phát huy Bàn Long kiếm kỹ tới trình độ đáng sợ như vậy, vậy mà không có cách nào làm gì được Chân Đan Vương.
Lại nhìn qua Chân Đan Vương, không ngờ cũng đang thi triển một môn kiếm kỹ, chỉ tính riêng trình độ thâm ảo của kiếm kỹ dường như đã vượt qua trình độ của Bàn Long kiếm kỹ.
Chỉ là thoạt nhìn môn kiếm kỹ của Chân Đan Vương này dường như vẫn chưa phát huy ra hết mức, khiến cho người ta chỉ nhìn thấy một góc của băng sơn.
Nhưng mà mặc dù chỉ nhìn thấy một góc của băng sơn, môn kiếm kỹ cường đại này cũng làm cho tất cả mọi người nhìn vào.
- Không thể tưởng tượng được Chân Đan Vương lại là một thiên tài kiếm đạo. Nhiều năm như vậy trong đám người trẻ tuổi của Lưu Ly vương thành, tính đơn thuần kiếm đạo, người có thế so sánh với Cơ Trung Đường cơ hồ không có. Trừ thiên tài dưới trướng bảy đại đế ra, tất cả đệ tử đại phiệt, đệ tử thế gia, top ba thiên tài kiếm đạo trẻ tuổi, Cơ Trung Đường tuyệt đối là tồn tại hoàn toàn xứng đáng.
- Top ba? Theo như cách nói của phiệt chủ Bàn Long đại phiệt, Cơ Trung Đường tuyệt đối là thiên tài kiếm đạo trẻ tuổi đệ nhất Lưu Ly vương thành.
- Thiên tài kiếm đạo trẻ tuổi đệ nhất sao? Vậy cũng chưa chắc. Tuy rằng thiên phú kiếm đạo của hắn, nhưng dù sao tuổi vẫn còn trẻ, nội tình chưa đủ, rất nhiều thiên tài kiếm đạo cũng có hy vọng nghiền nát hắn.
- Nói cũng đúng, Cơ Trung Đường cuối cùng vẫn chưa bước vào bán bộ Hoàng cảnh.
- Hắc hắc, nói tới thiên tài, chúng ta chẳng lẽ không tán dương Chân Đan Vương được sao? Hắn mới là Thánh Cảnh thất trọng mà có thể dùng kiếm đạo chính diện đối kháng với Cơ Trung Đường, Thánh Cảnh cửu trọng mà không rơi vào thế hạ phong. Đây mới là thiên tài.
- Nói cũng đúng. Chiến đấu này rõ ràng Chân Đan Vương vượt cấp khiêu chiến. Dùng yếu đấu mạnh. Vì sao ta có cảm giác dường như Cơ Trung Đường đang vượt cấp khiêu chiến a.
Quả thực như những người này nói, trước đó Giang Trần chiến thắng liên tiếp, nhất là cường thế chém giết Tiêu Bào Huy, càng khiến cho mọi người có ấn tượng hắn là một cường giả tuyệt đối.
Bởi như vậy tất cả mọi người vô thức quy cho hắn là cường giả bán bộ Hoàng cảnh. Cơ Trung Đường kia là Thánh Cảnh cửu trọng, lại giống như là dùng tư thế kẻ yếu khiêu chiến.
Cẩn thận nghĩ lại, mọi người mới hoảng hốt phát hiện ra Chân Đan Vương mới chỉ là Thánh Cảnh thất trọng mà thôi.
Nghĩ đến Chân Đan Vương chỉ là thiên tài Thánh cảnh thất trọng, người đang xem cuộc chiến, cả đám càng cảm thấy rung động.
Dù sao, so với cảnh giới Thánh cảnh thất trọng, chiến tích của Chân Đan Vương, thật sự là quá kinh người.
Chiến đấu tiến hành đến trình độ trước mắt, Thánh cảnh thất trọng còn không có bị loại, cơ hồ có thể nói là rải rác không có mấy rồi.
Thậm chí Chân Đan Vương có khả năng là dòng độc đinh.
Nhìn tư thế trận chiến hiện tại, tuy kiếm kỹ của Cơ Trung Đường uy mãnh, nhưng hiển nhiên còn không làm gì được Chân Đan Vương, cũng hoàn toàn nhìn không tới Cơ Trung Đường có xu thế áp chế Chân Đan Vương gì.
Nếu như theo tiết tấu này phát triển xuống, như vậy Cơ Trung Đường là phải thua không thể nghi ngờ.
Bởi vì, Chân Đan Vương am hiểu, không chỉ có kiếm kỹ.
Tựa hồ Cơ Trung Đường hoàn toàn không có cân nhắc những cái này, hắn giờ khắc này, hoàn toàn đắm chìm trong tiết tấu của mình, một bộ Bàn Long kiếm kỹ, thi triển gió nổi mây phun, rầm rộ, rất có khí thế thôn thiên nạp địa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.