Chương trước
Chương sau
Nói trắng ra trừ việc không thể tu luyện ra, những đãi ngộ khác của nhi tử Thiên Đế hắn cần thứ gì đều có cái đó.
Thế nhưng mà chẳng những vận mệnh của Hoàng Nhi bi thảm ra, bản thân lại sống trong hoàn cảnh đó. Vừa mới ra đời đã bị chỉ định là lô đỉnh luyện công.
Nhân sinh bất hạnh như vậy chẳng những khiến cho thiếu nữ thông minh này đắm mình, ngược lại còn bỗi dưỡng ra tính cách băng thanh ngọc khiết, tự nhiên hào phóng như vậy.
Đây tuyệt đối xứng với câu nói gần bùn mà không hôi tanh mùi bùn.
Loại chuyện này Giang Trần quả thực có chút tức giận. Mặc kệ gia tộc của Hoàng Nhi ra sao, không ngờ lại cam lòng để nhi tử mình ở trong lao ngục vô tận. Mà còn hứa đem tôn nữ của mình trở thành lô đỉnh luyện công cho người ta. Đây phải là một hành động sắt đá như thế nào a.
Gia tộc như vậy cho dù có cường đại thì có tác dụng gì?
Hoàng Nhi hiển nhiên cũng không có ý định dấu diếm Giang Trần, trong đôi mắt mông lung dường như có chút ướt át, nàng nói:
- Gia tộc của muội, ở Vạn Uyên đảo đại khái có địa vị tương đương với Vi gia ở Lưu Ly vương thành. Còn gia tộc của đối phương, tương đương với thế lực đại phiệt vậy. Ở trên đó còn có mấy thế lực thống trị Vạn Uyên đảo. Bọn họ cũng được vinh dự gọi là chưởng khống giả chính thức của Thần Uyên đại lục.
- Chưởng khống giả chính thức? Bọn họ mạnh bao nhiêu? Cường giả Thiên vị?
Hoàng Nhi gật đầu nói:
- Nghe nói đó chính là mấy chưởng khống giả chính thức. Nghe nói đều là cường giả Đại Thiên Vị. Cũng có người nói bọn họ là cường giả Thần giai.
Giang Trần nghe vậy có chút giật mình:
- Thần Uyên đại lục không phải là vị diện thế tục bình thường sao? Tại sao có thể có cường giả Thần giai?
Giang Trần có chút ngoài ý muốn, kiếp trước thế giới Chư Thiên mới được coi là sân khấu của cường giả Thần giai.
Thần giai có cửu giai, trên cửu giai chính là chủ Chư Thiên, cũng chính là giới chủ. Đại biểu cho một thế giới, một Chư Thiên thế giới.
Chủ thế giới cũng chính là Thiên Đế chư thiên. Phụ thân Giang Trần kiếp tước gọi là Thái Uyên giới chủ, cũng chính là Thái Uyên Thiên Đế. Khống chế Thái Uyên giới.
Vị diện thế tục dưới Thái Uyên giới vô số. Người mạnh nhất những vị diện thế tục này cũng chỉ là cường giả Thiên Vị.
Cường giả Thiên Vị là cường giả nhận được thiên đạo tán thành. Nhận được tuổi thọ rất lâu, có được Thiên Vị phù chiếu, được Thiên đạo tán thành.
Nhưng Thiên Vị chỉ là dự bị của Thần giai. Thiên Vị cũng được xưng là Bán bộ Thần giai.
Thế nhưng mà cường giả Thiên vị so với Thần giai chính thức mà nói lại cách biệt một trời một vực. Thần giai là chân chính thông qua thiên đạo xét duyệt, đồng thọ với thiên địa. Tồn tại giống như mặt trăng với mặt trời vậy.
Chỉ có Thần cấp mới có thể chính thức thoát khỏi trói buộc của thế tục.
Mà cường giả Thiên Vị cũng chỉ là vừa mới đạt được tư cách như vậy. Nói trắng ra chính là dự bị trước khi tấn giai lên Thần cấp.
Đương nhiên thế giới Chư Thiên cũng có rất nhiều tiểu thiên thế giới, tiểu thiên thế giới bất đồng với những vị diện thế tục kia.
Quy tắc của tiểu thiên thế giới có thể dung nạp cường giả Thần giai. Nhưng mà tiểu thiên thế giới cũng chỉ có thể là một tiểu thế giới dưới Chư Thiên thế giới mà thôi. Tuyệt đối không có tư cách chống lại Chư Thiên thế giới.
Bởi vì một Chư Thiên thế giới chỉ có thể có một Chư Thiên giới chủ.
Kẻ thống trị của tiểu thiên thế giới phải nghe lệnh Chư Thiên giới chủ.
Rất nhiều cường giả vị diện thế tục sau khi đột nhiên đột phá Thần giai, đều chọn quá độ tới tiểu thiên thế giới một chút. Đợi sau khi thực lực vững chắc mới có thể đi tới Chư Thiên đại thế giới.
Nhưng mà như Thần Uyên đại lục, Giang Trần vẫn cho rằng là vị diện thế tục. Vị diện thế tục, tuyệt đối không có cường giả Thần giai.
Điểm này đối với Giang Trần kiếp trước mà nói, đó là điều cơ bản.
Cho nên, khi Hoàng Nhi mở miệng khiến cho Giang Trần kinh ngạc vô cùng. Càng hiếu kỳ đối với Thần Uyên đại lục.
Bắt đầu từ Đông Phương Vương quốc, từng bước một, tiếp xúc tới bốn đại tông môn của liên minh thập lục quốc, sau đó biết tới Vạn Tượng Cương Vực.
Sau khi tiến vào Đan Kiền Cung của Vạn Tượng Cương Vực, mới biết được Vạn Tượng Cương Vực bất quá chỉ là một nơi nhỏ bé trong những nơi cư ngụ của nhân loại.
Hắn cũng biết tới bát vực mới là khu vực hạch tâm, cường đại nhân của nhân loại.
Hiện tại Hoàng Nhi nói một phen lại phá vỡ nhận thức của Giang Trần đối với THần Uyên đại lục. Không ngờ trên Thần Uyên đại lục lại còn có chuyện như vậy.
Tuy rằng không thể nói chuyện này có ý nghĩ ra sao, thế nhưng bát vực so với Vạn Uyên đảo mà nói, hiển nhiên cũng không được tính là khu vực hạch tâm.
Nhìn thấy Giang Trần dường như có chút khác thường, Hoàng Nhi cảm thấy lời nói của mình làm ảnh hưởng tới Giang Trần, cho nên mới nhẹ giọng an ủi:
- Trần ca, thiên phú của huynh kinh người, Thần Uyên đại lục sẽ không phải là cực hạn của huynh. Coi như là chưởng khống giả Vạn Uyên đảo, một ngày nào đó cũng chưa chắc huynh không thể tranh chấp với bọn họ.
CŨng không phải Hoàng Nhi an ủi Giang Trần, Hoàng Nhi xuất thân ở Vạn Uyên đảo, kiến thức rộng rãi, đã gặp qua vô số người kinh tài tuyệt diễm.
Thế nhưng mà chính thức được như Giang Trần, khắc sâu ấn tượng vào trong lòng nàng, cái ấn tượng này vô cùng điên cuồng.
Từng màn xảy ra trên người Giang Trần tự nhiên cũng giống như thần thoại, trùng kích tình cảm thiếu nữ của Hoàng Nhi. Hơn nữa thi thoảng còn có một ít thủ bút giống như của thần minh khiến cho ngay cả người tới từ Vạn Uyên đảo giống như Hoàng Nhi cũng khó tránh khỏi bị xung kích.
Dù sao những trí nhớ kiếp trước của Giang Trần, Vạn Uyên đảo kia cũng còn xa mới theo kịp.
Giang Trần nghe vậy cười lớn, nói:
- Hoàng Nhi, nàng không cần phải lo lắng cho ta. Vạn Uyên đảo cũng tốt, Vĩnh Hằng thần quốc cũng tốt, ai cũng đừng mơ tưởng cướp đi người ở bên cạnh ta.
Khí khái như vậy, nếu như đổi là người khác có lẽ Hoàng Nhi sẽ cười. Nhưng mà nếu như là từ trong miệng Giang Trần nói ra những lời này, Hoàng Nhi lại tin tưởng không chút nghi ngờ.
Nhưng trong đôi mắt xinh đẹp của Hoàng Nhi lại hiện lên vẻ vui sướng, chăm chú nói:
- Trần ca, hy vọng huynh đáp ứng với muội một chuyện.
- Nàng cứ nói đi.
- Giả sử có một ngày bỗng nhiên muội mất tích, bị người ta mang về Vạn Uyên đảo, huynh nhất định phải đồng ý với muôi. Trước khi thực lực huynh chưa đột phá phong hào Đại đế, ngàn vạn lần không nên đi tới Vạn Uyên đảo.
- Phong hào đại đế?
Giang Trần khẽ giật mình.
- Đúng vậy, Vạn Uyên đảo cường giả như mây. Cường giả trẻ tuổi chỉ khi đột phá tới Đế cảnh mới coi như là có tư cách mở miệng. Ở Vạn Uyên đảo, Đế cảnh chỉ là một cảnh giới mà thôi, căn bản không có được gọi là Đại đế. Đại Đế chỉ là cách gọi của cường giả cấp bậc này bên ngoài.
Hoàng Nhi vạch trần tấm màn thần bí bao phủ Vạn Uyên đảo, nhưng lại khiến cho Giang Trần có cảm giác chờ mong đối với Vạn Uyên đảo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.