Chương trước
Chương sau
Phụ thân, mặc kệ kiếp trước hay kiếp này, đều là một điểm mấu chốt bất khả xâm phạm trong lòng Giang Trần, tuyệt không cho bất kỳ ai mạo phạm.
Ai vượt qua điểm mấu chốt này thì kẻ đó nhất định phải chết.
Giang Trần lạnh lùng nhìn về phía đối diện, bên trong cửa hàng đối diện có mấy gia hỏa áo mũ chỉnh tề, đang từ tốn từ bên trong đi ra.
Phụ tử Đồng gia ở giữa, hai bên là mấy tộc lão có uy vọng trong Đồng gia. Mấy gia hỏa này đều có vẻ mặt hung hăng càn quấy, vênh váo tự đắc.
Bất kể là ánh mắt hay là bước chân, đều tràn ngập ý tứ khiêu khích nồng đậm.
- Nhốn nháo cái gì mà nhốn nháo?
Một gã tộc lão Đồng gia cố ý quát lớn đám thủ hạ bên dưới, nói:
- Đừng quên thân phận của mình, cùng một đám chó mèo cãi nhau không phải là làm mất thể diện của Thái Uyên lâu chúng ta hay sao?
Tên này chỉ cây dâu mắng cây hòe, hiển nhiên là muốn châm chọc phụ tử Vi gia và Thái Uyên các này, về phần Giang Trần? Bọn họ bỏ qua, hoàn toàn không để ý tới.
HIển nhiên trong mắt của bọn họ, một Đan Vương đột nhiên xuất hiện trong Vi gia còn chưa lọt được vào trong mắt bọn họ.
Quả nhiên tiếng quát của tộc lão Đồng gia này khiến cho người Đồng gia bên kia đều dương dương đắc ý. Thu tiếng mắng lại, bộ dáng khinh thường đấu mồm mép với các ngươi. Nghiễm nhiên biểu lộ tư thái của người thắng. Đứng ở sau lưng chủ tử.
Vi Thiên Tiếu cố nén giận dữ, nhìn chằm chằm vào gia chủ Đồng gia, nói:
- Lão Đồng, ngươi làm vậy là có ý gì? Chúng ta gọi là Thái Uyên các, các ngươi lại gọi là Thái Uyên lâu? Cố ý chặn đường làm ăn của người khác đúng không?
Đồng gia chủ dùng ánh mắt khinh miệt nhìn qua Vi Thiên Tiếu, đĩnh đạc nói:
- Vi Thiên Tiếu, ngươi định làm ác nhân cáo trạng trước sao? Thái Uyên lâu là danh tự mà chúng ta định ra từ trước. Lão Đồng ta còn chưa tìm ngươi tính sổ, ngươi lại định vu cáo ta trước hay sao?
Lời này vừa mới nói ra, người Vi gia bên này đều giận tím mặt.
Đồng gia này thực là không biết xấu hổ a, loại lời ngang nhiên điên đảo trắng đen này cũng dám nói ra, lại nói có khí khái hào hùng như vậy.
Vi Thiên Tiếu giận quá hóa cười:
- Đồng Tiên Uy, tốt xấu gì ngươi cũng là gia chủ thế gia cửu cấp, định không cần mặt mũi nữa hay sao? Vài ngày trước Vi gia ta đã phát thiệp mời, Thái Uyên các khai trương. Trong Lưu Ly vương thành mọi người đều biết chuyện này. Đồng gia các ngươi đêm qua mới phát thiệp mời, cố ý chọn khai trương cùng ngày với chúng ta. Cố ý chọn cửa hàng ở đối diện, danh tự còn cố ý lấy cái tên giống. Đồng gia ngươi rốt cuộc có bao nhiêu ngưỡng mộ với Vi gia chúng ta vậy?
Đồng Tiên Uy cười ha hả:
- Ngưỡng mộ VI gia các ngươi? Vi Thiên Tiếu, sao ngươi không tự mình soi mặt vào trong nước tiểu mà tự coi xem. Vi gia ngươi ở phương diện đan dược được mọi người trong Lưu Ly vương thành công nhận là củi mục. Đồng gia ta còn cần ngưỡng mộ Vi gia các ngươi sao? Ngươi không cảm thấy lời này của ngươi rất ngu sao?
Thiếu chủ Đồng Côn của Đồng gia bên cạnh cười lạnh nói:
- Phụ thân, nói với gia tộc suy tàn này làm gì? Cho dù bọn chúng bắt chước Đồng gia chúng ta, không có thực lực, cuối cùng cũng chỉ có thể nhìn Đồng gia chúng tap hát tài. Chúng ta không ngại ngồi xem cuộc vui, nhìn xem cái gọi là Thái Uyên các này liệu có thể kiên trì được vài ngày.
- Ha ha, quả nhiên là con trai ta. Đồng gia chúng ta đại nhân đại lượng. Không so đo với đám củi mục này. Tất cả mọi người chuẩn bị một chút, thời gian cũng sắp tới rồi. Khách quý khắp nơi đều sắp tới đây, nhiệm vụ tiếp đãi hôm nay rất nặng. Mọi người nên chuẩn bị sẵn sàng.
Đồng Tiên Uy như cười như không nhìn về phía Vi gia.
Quả nhiên đã có không ít khách mời lục tục đi tới. Những khách mời này từ xa đã nhìn thấy Đồng gia và Vi gia không ngờ lại công khai mắng nhau trên đường, trong lúc nhất thời cũng không muốn tới gần.
Nhưng mà người Đồng gia mắt tinh, nhanh chóng tiến lên nghênh đón.
Nhưng khách mời này cũng không biết làm sao, có chút chột dạ, cũng không dám nhìn về phía Vi gia, cúi đầu đi tới phía Thái Uyên lâu.
Phụ tử Đồng gia đứng ở cửa vào, vẻ mặt hưng phấn, nghênh đón khách bốn phía.
Những khách nhân này trên cơ bản đều nhận thiệp mời của hai nhà, thế nhưng đa số khách đều lựa chọn tiến vào Thái Uyên lâu của Đồng gia.
Có một ít người trung lập, nhìn mọi người đều đi về phía Thái Uyên lâu, theo tâm lý mù quáng của đại đa số người cũng đi theo những người trước vào Thái Uyên lâu.
Kể từ đó tạo thành một bức tranh tương phản vô cùng rõ nét.
Thái Uyên các của Vi gia bên này trước cửa có thể nói là giăng lưới bắt chim. Trừ một ít gia tộc có quan hệ đặc biệt thân thiết với Vi gia ra. Trên cơ bản khách đều lựa chọn Thái Uyên lâu của Đồng gia.
Tính toán theo tỷ lệ, mười thành thì có chín thành lựa chọn tiến vào Thái Uyên lâu của Đồng gia. Chỉ có một thành lựa chọn tiến vào Thái Uyên các.
Cảnh này quả thực cực kỳ khó chịu, phụ tử Vi gia không thể không đứng ở cửa để tiếp khách. Rõ ràng trong lòng nhỏ máu, thế nhưng hết lần này tới lần khác lại giả vờ vô cùng nhiệt tình, khách khí, cố gắng nở nụ cười.
Như vậy hai cửa hàng đan dược đối diện tạo thành sự đối lập vô cùng rõ nét.
Một bên đông như trẩy hội, người tới người đi. Một bên trước cửa có thể nói là giăng lưới bắt chim, xa ít ngựa hiếm.
Phụ tử Đồng gia một mặt tiếp khách, ngẫu nhiên còn quăng ánh mắt khiêu khích về phía phụ tử Vi gia, vẻ mặt tiểu nhân đắc chí.
Ngay lúc này đám người đầu phố bạo động. Mọi người nhìn lại thì thấy thiếu chủ Vương Đình đại phiệt suất lĩnh một đám người nòng cốt trong Vương Đình đại phiệt đi tới.
Đệ tử đại phiệt đi tới, vô cùng phô trương.
Phụ tử Đồng gia vội vàng ra nghênh đón.
- Thiếu phiệt chủ tự mình quang lâm quả thực là vẻ vang cho Thái Uyên lâu chúng ta.
Đồng Tiên Uy tiến lên vỗ mông ngựa, chỉ là cũng không hàm hồ một chút nào.
- Vương ca, Thái Uyên lâu vô cùng náo nhiệt. Tất cả mọi người rất nể tình. Đây chính là phúc của Vương Đình đại phiệt a.
Thiếu chủ Đồng Côn của Đồng gia càng thêm nịnh nọt.
Thiếu chủ Vương Đằng của Vương Đình đại phiệt, Giang Trần cũng không xa lạ gì, đây đã là lần thứ ba Giang Trần nhìn thấy thiếu chủ Vương Đình đại phiệt này.
Vương Đằng này đứng ở cửa Thái Uyên lâu một lát, vẻ mặt vui vẻ, lạnh nhạt gật đầu nói:
- Đúng vậy, bố trí không tồi. Thái Uyên lâu muốn làm lớn, muốn làm tới thế lực cấp bậc cự đầu đan đạo phải có mở đầu thật tốt.
Nói xong giống như hắn chợt phát hiện ra phụ tử Vi gia ở phía đối diện, hắn lạnh nhạt nhìn biển hiệu Thái Uyên các, trên mặt hiện lên vẻ nghi hoặc vô cùng giả dối, nói:
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
- Ồ? Là như thế này, Thái Uyên lâu chúng ta khai trương, có khả năng khiến cho người ta đỏ mắt. Có một ít thế gia củi mục học phong cách chúng ta, cũng đòi mở một Thái Uyên các gì gì đó. Quả thực khiến cho người ta vừa tức giận vừa buồn cười. Đã khiến cho Thiếu phiệt chủ cười rồi.
Đồng Tiên Uy nhanh chóng giải thích.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.