Chương trước
Chương sau
Bây giờ sở dĩ trong gia tộc có lời ong tiếng ve, đủ loại gièm pha, thậm chí còn phát triển tới mức ra tay với Vi Kiệt hắn, tất cả đều là vì sinh ý của Vi gia hiện tại đều đang ở trong trạng thái cổ chai, thậm chí còn đang có hiện tượng xuống dốc.
Vi gia với tư cách là thế gia cửu cấp, vạn nhất thế lực Vi gia bị hạ xuống, địa vị thế gia cửu cấp bị hạ thấp, xuống tới bát cấp, thậm chí nếu như là thế gia thất cấp mà nói, địa vị của Vi gia ở Lưu Ly vương thành sẽ bị ảnh hưởng cực lớn, thậm chí là bị đẩy ra ngoài rìa vòng trung tâm quyền lực.
Căn cứ vào cân nhắc các mặt, tự nhiên Vi Kiệt có mười phần động lực đi làm chuyện này.
Giang Trần cần Vi gia yểm trợ, Vi gia cũng cần dị số như Giang Trần tới phá cục diện. Đây cũng là nguyên nhân mà quan hệ của Giang Trần và Vi gia có thể nhanh chóng ấm lên, hòa hợp như vậy.
- Giang huynh, ở ngay phía trước rồi.
Vi Kiệt chỉ tay về phía trước.
Giang Trần nhìn chung quanh, hiển nhiên đây cũng là một khu vực phồn hoa nhất trong phố Thần Nông, trong lòng hắn có chút giật mình.
Không thể tưởng tượng được VI gia ở trong phố Thần Nông này có cửa hàng vị trí tốt như vậy? Chỉ là lại không làm sinh ý đna dược, quả thực phung phí của trời, lãng phí một cửa hàng có vị trí tốt.
Lúc hai người tới gần, sắc mặt Vi Kiệt bỗng nhiên hơi đổi, nhẹ nhàng kéo cánh tay Giang Trần, thân ảnh hai người lóe lên, tránh ở đằng sau một con sư tử ở cửa hàng bên cạnh.
Lúc này hai người đã thấy từ trong cửa hàng của Vi gia có một nhóm người đi ra.
Một người trong đó rõ ràng là ngũ thúc Vi Thiên Thông của Vi Kiệt, còn có nhi tử Vi Tú của hắn ta. Còn có mấy lão giả khác của Vi gia.
Tuy rằng Giang Trần không nhận ra những lão giả của Vi gia này, nhưng mà cách ăn mặc của bọn họ đều là trang phục mang tiêu chí của Vi gia.
Điểm mấu chốt nhất chính là những người Vi gia này đang vây quanh một người, người nọ nhìn qua chỉ hơn hai mươi tuổi, một thân mặc hoa phục cẩm ý, cực kỳ đẹp đẽ quý giá, lại có vài phần uy nghiêm của thượng vị giả, khiến cho người Vi gia vô cùng cung kính với người này. Cảnh này khiến cho Vi Kiệt khẽ cau mày.
Những người này hiển nhiên không có phát hiện ra Vi Kiệt và Giang Trần, từ trong cửa hàng Vi gia đi ra, mấy người cười cười nói nói, mà tộc huynh Vi Tú của Vi Kiệt càng ra vẻ nịnh bợ.
- Vương thiếu gia, ngài đã mở miệng, cửa hàng này chúng ta nhất định sẽ cho Đồng gia thuê.
Vi Tú nịnh nọt, nói với người trẻ tuổi kia.
Người trẻ tuổi kia khẽ ừ một tiếng, cũng không để ý tới Vi Tú mà nói với Vi Thiên Thông:
- Vương mỗ nghe nói trong Vi gia các ngươi là Vi Thiên Tiếu làm chủ a.
Vi Thiên Thông cười nói:
- Hắn là gia chủ, rất nhiều chuyện đương nhiên là hắn làm chủ. Một ít việc nhỏ những người trong tộc như chúng ta cũng lười cãi lại hắn. Nhưng mà cửa hàng ở phố Thần Nông này lại là chuyện lớn. Thiên Thông nhất định sẽ không để cho hắn làm loạn. Mấy vị tộc lão có lẽ cũng sẽ không cho phép hắn làm xằng bậy.
Nói xong Vi Thiên Thông quăng ánh mắt về phía mấy vị lão giả trong tộc kia.
Mấy vị tộc lão kia nhanh chóng gật đầu, phụ họa với Vi Thiên Thông.
Thanh niên họ Vương ung dung cười cười, nói:
- Nếu như thế việc này phiền các vị xuất lực. Việc này sau khi ta trở về nhất định sẽ đem chi tiết bẩm báo cho gia phụ, đem thái độ phối hợp của chư vị nói cho gia phụ nghe. Nếu như việc này thành, gia phụ nhất định sẽ tự mình thiết yến khoản đãi các vị để tỏ lòng biết ơn.
Vi Thiên Thông vội nói:
- Vương Đình phiệt chủ mỗi một ngày kiếm hàng ức, có thể khoản đãi chúng ta là vinh hạnh của chúng ta a.
Thanh niên họ Vương kia lạnh nhạt gật đầu, cũng không có nói gì thêm.
Một đám người nhanh chóng rời ra khỏi cửa hàng.
Vi Kiệt đằng sau con sư tử bằng đá biến sắc. Trong lúc vô tình không ngờ lại nghe được chuyện cơ mật bực này, khiến cho hắn hãi hùng khiếp vía.
- Giang huynh, chuyện này khả năng xuất hiện biến cố mới.
Ngữ khí của Vi Kiệt ngưng trọng không thôi.
- Người trẻ tuổi kia là người Vương Đình đại phiệt?
Lúc trước ở Vi gia, gia chủ Đồng gia kia tới chơi, Giang Trần đã nghe Vi Kiệt nói qua Vương Đình đại phiệt.
Biết rõ Đồng gia kia là một trong mấy đại thế gia thủ hạ dưới trướng Vương Đình đại phiệt.
Mà hôm nay thanh niên họ Vương này lại là người của Vương Đình đại phiệt, từ việc này đầu óc Giang Trần chỉ cần suy nghĩ một chút đã hiểu rõ chân tướng bên trong việc này.
Thì ra cửa hàng này không chỉ đơn thuần là Đồng gia muốn thuê, thậm chí còn liên quan tới Vương Đình đại phiệt a.
Khó trách sắc mặt Vi Kiệt lại đại biến như vậy, chuyện này hiển nhiên đã vượt quá dự tính trước đó. Nếu như chỉ là Đồng gia, Vi Thiên Tiếu có thể nhẹ nhõm cự tuyệt, đều là thế gia cửu cấp, ai cũng không sợ đắc tội với ai.
Thế nhưng mà Vương Đình đại phiệt, đây chính là một trong những đại phiệt lớn nhất Lưu Ly vương thành, thực lực mạnh mẽ, căn bản không phải là tồn tại mà Vi gia có thể kháng cự.
Hơn nữa nhìn biểu hiện của đám người Vi gia vừa rồi, hiển nhiên đã thay đổi, có xu thế muốn đổi cổng và sân, ôm chân Vương Đình đại phiệt.
Càng khoa trương hơn chính là, Vi Thiên Tiếu thân là gia chủ cùng với người nối nghiệp là Vi Kiệt đối với mấy chuyện này lại mơ mơ màng màng.
Hôm nay những người Vi gia này thậm chí đã vượt quyền phụ tử Vi Kiệt, định trực tiếp loại bỏ qua việc hỏi ý phụ tử Vi Kiệt, định tiền trảm hậu tấu.
Thậm chí từ lời nói của bọn họ, vì nịnh bợ Vương Đình đại phiệt cũng không tiếc đối phó với gia chủ Vi Thiên Tiếu của Vi gia.
Loại cục diện này hiển nhiên đã chuyển biến xấu tới mức ngay cả Vi Kiệt cũng khó có thể tin được.
Giang Trần đã quen nhìn qua các loại tình cảnh, thấy tình cảnh này hắn cũng biết rõ, cục diện Vi gia đã sắp tới tình trạng chân tướng phơi bày.
- Vi thiếu gia, lệnh tôn đối với mấy chuyện này đều mơ mơ màng màng sao?
Giang Trần nhịn không được mà nói.
Cục diện hiện tại đã rất rõ ràng, phụ tử bọn họ rõ ràng đang ở chỗ tối, ở vào trong hoàn cảnh xấu, nếu như tiếp tục chiếu theo tiết tấu này, đừng nói là hợp tác, ngay cả bản thân hắn chỉ sợ cũng có thể bị liên lụy tới.
Vi Kiệt hiển nhiên cũng đã ý thức được nguy cơ, hắn trầm giọng nói:
- Giang huynh, chúng ta về trước đi.
Giang Trần đã gặp bao nhiêu trận chiến cho nên hắn cũng không tới mức mà gặp vấn đề nửa đường liền bỏ cuộc. Giai đoạn hiện tại, trừ việc hợp tác với Vi gia, trong lúc nhất thời quả thực không tìm được cửa đột phá từ chỗ khác.
Thế gia khác thì rất nhiều, thế nhưng mà để làm cho người ta tiếp nhận hắn, quả thực còn không dễ dàng như vậy.
Dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng? Vậy thì càng không cần phải nghĩ.
Lưu Ly vương thành nhìn như tự do, kỳ thực có vô số tầng lớp đẳng cấp hiện lên vô cùng rõ ràng. Một người từ ngoài vào như hắn, nếu như không có căn cơ, cho dù ít xuất đầu lộ diện, thì từng giây từng phút sẽ bị người ta chiếm đoạt. Muốn làm lớn nhất định phải có quna hệ tốt với thế lực bản thổ, không có lựa chọn nào khác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.