Chương trước
Chương sau
Nếu như là Giang Trần, hẳn hiện tại đang phải nhanh chóng phóng về phía Lưu Ly vương thành mới đúng, chứ không phải nhàn rỗi mà đi tới Anh KHấp cốc a.
Hắn cảm giác, cảm thấy, Cung Vô Cực pháp vương lần này có lẽ đã đoán sai rồi.
Tự nhiên Cung Vô Cực cũng nghe ra ý tứ trong lời này của hắn, ánh mắt lạnh nhạt quét qua người nọ, nói:
- Ngươi không cần phải hoài nghi cái gì, bổn tọa đã nói như vậy tự nhiên bổn tọa có nắm chắc. Nếu như không có một điểm nắm chắc, bổn tọa há có thể bỏ qua những người khác, đem toàn bộ chủ lực tập trung vào trên hai người này?
Cung Vô Cực khinh thường việc giải thích, hắn vùng tay lên, nói:
- Xuất phát.
Lúc này bố trí của hắn so với lúc trước còn hợp lý hơn, số lượng nhân mã dẫn theo cũng nhiều hơn. Hơn nữa lần này hắn đã chuẩn bị tất cả mọi thứ.
Thậm chí ngay cả Định Không phù có tác dụng phong tỏa Độn Khôn phù hắn cũng đã chuẩn bị tốt.
Định Không phù cường đại, hơn nữa còn có nhiều lĩnh vực Hoàng cảnh của cường giả Hoàng cảnh như vây, nếu như còn không phong tỏa được Giang Trần này, có đánh chết Cung Vô Cực cũng không tin.
Lần này, Bất Diệt Thiên Đô có bốn năm cường giả Hoàng cảnh, hơn nữa hơn mười tông chủ của Xích Đỉnh trung vực đều là cường giả Hoàng cảnh. Tuy rằng những tông chủ này chỉ là Hoàng cảnh sơ kỳ, nhưng Hoàng cảnh sơ kỳ cũng là Hoàng cảnh, cường giả Hoàng cảnh nghiền nát Thánh Cảnh, vô cùng nhẹ nhõm giống như ăn đậu vậy.
Cho dù Giang Trần là một dị loại, thế nhưng Cung Vô Cực cũng không tin, lần này tiểu tử kia còn có thể tìm được đường sống.
Người Bất Diệt Thiên Đô còn chưa đi xa, một lượng lớn nhân mã Cửu Dương Thiên Tông nhanh chóng phóng tới. Hiển nhiên Cửu Dương Thiên Tông đã phát ra tin cầu viện khắp nơi, trong khoảng thời gian hai ba ngày này cường giả Cửu Dương Thiên Tông cũng nhiều thêm không ít. Cường giả Hoàng cảnh cũng có hơn mười người.
Trong đó cường giả không kém Hác trưởng lão có hai người.
Trong đó có một trung niên võ tu, mặt mày như kiếm, trong mắt tràn ngập sát ý đậm đặc.
- Hác trưởng lão, ngươi xác định phương hướng không sai đó chứ?
Trung niên võ tu này lên tiếng hỏi.
- Tào lão đệ, Hác mỗ làm việc ngươi còn chưa yên tâm sao? Cửu Dương Thiên Tông chúng ta không có manh mối, nhưng chỉ cần theo dõi người Cung Vô Cực thì không thành vấn đề.
Hác trưởng lão đối với người trung niên này hiển nhiên cũng có chút ít kiêng kỵ.
- Hy vọng Cung Vô Cực ngu xuẩn này không nhầm người.
Người trung niên họ Tào này gọi là Tào Mạnh, là tộc thúc của Tào Tấn, cũng là người mạnh nhất trong Tào gia. Tu vi một thân không kém hơn Hác trưởng lão chút nào.
Tào Tấn là hy vọng tương lai lớn nhất của Tào gia, cũng là hy vọng để cho Tào gia bọn họ quật khởi trong Cửu Dương Thiên Tông, kết quả lại vô duyên vô cớ vẫn lạc.
Tào Mạnh này tự nhiên vô cùng phiền muộn, đối với hung thủ sát hại Tào Tấn, tự nhiên là hận thấu xương.
Tuy rằng hiện tại còn chưa xác định được rõ có phải là Giang Trần giết cháu hắn hay không, thế nhưng mặc dù chỉ là hiềm nghi, Tào Mạnh này tuyệt đối cũng không buông tha.
Hác trưởng lão nhắc nhở:
- Tào lão đệ, Giang Trần này trên người mang bí mật quan trọng. Vẫn nên bắt sống thì hơn. Sau khi bắt được thì tra hỏi. Đại sự tông môn quan trọng hơn, cừu hận cá nhân tính sau đi. Đợi tất cả bí ẩn trên người tiểu tử này được cạy ra, ngươi muốn chém giết, róc thịt hay làm thế nào hắn, ta tin tông môn cũng không ngăn cản.
Tào Mạnh gật gật đầu nói:
- Ta tự biết rõ nặng nhẹ.
Hác trưởng lão lại nói:
- Lần này đuổi bắt Giang Trần, chướng ngại chủ yếu của chúng ta chủ yếu là người Bất Diệt Thiên Đô. Cung Vô Cực kia ...
Tào Mạnh hừ lạnh một tiếng:
- Nếu như Cung Vô Cực kia không biết nặng nhẹ, Tào mỗ không ngại tiễn đưa hắn một đoạn đường. Tôn đại ca, ngươi nói xem.
Một đại hán mập mạp bên người Tào Mạnh cười hắc hắc nói:
- Tào huynh đệ ngươi đã mời ngu huynh tới trợ lực, đương nhiên ngu huynh nghe theo sự sắp xếp của ngươi. Cung Vô Cực sao? Chẳng lẽ huynh đệ chúng ta còn sợ hắn sao?
Mập mạp này chính là huynh đệ sinh tử của Tào Mạnh, hai người có thực lực không kém bao nhiêu. Là hảo hữu mà Tào Mạnh mời tới trợ giúp. Như vậy trên phương diện lực lượng đỉnh tiêm, Cửu Dương Thiên Tông kỳ thực đã áp đảo người của Cung Vô Cực.
Tào Mạnh nhìn thấy lão hữu nể tình như vậy, trong lòng cũng đắc ý không thôi, hắn nói với Hác trưởng lão:
- Việc này không nên chậm trễ, chúng ta mau chóng đuổi theo.
Hác trưởng lão gật đầu:
- Xem lộ tuyến này, hẳn là bọn họ đi về phía Tây Bắc. Trên bản đồ, phía Tây Bắc có một hiểm địa, gọi là Anh Khấp cốc.
- Quản nó là hiểm địa gì. Tào mỗ cũng không tin, chỉ là Kiếm Điền trung vực, có thể có hiểm địa gì cơ chứ? Có thể hù được cường giả của tông môn nhất phẩm trong Bát vực như chúng ta hay sao?
Tào Mạnh sốt ruột báo thù cho cháu trai, không muốn trì hoãn thêm một khắc nào nữa.
...
Trước Anh Khấp cốc, thần thức Giang Trần khẽ động, khóe miệng nở nụ cười.
- Cung Vô Cực ơi là Cung Vô Cực, cuối cùng ngươi cũng không ngốc. Dựa vào manh mối từ sơ hở mà ta lưu lại mà tìm tới đây. Không tệ, không tệ.
Trong lòng Giang Trần khẽ cười, ven đường hắn bố trí vô số Phệ Kim thử, đều là tai mắt ven đường của hắn. Cho dù Cung Vô Cực đuổi sai hướng, hắn cũng sẽ nghĩ biện pháp đem mạch suy nghĩ của Cung Vô Cực dẫn về phía bên này.
- Ồ? Ngoại trừ người Bất Diệt Thiên Đô ra dường như còn có truy binh đằng sau? Cửu Dương Thiên Tông? Quả nhiên là bọn chúng. Ha ha, người hai tông này quả nhiên chưa từ bỏ ý định. Xem ra bọn chúng đã tạm thời vứt bỏ ân oán, nhất trí đối phó với ta sao?
Trong lòng Giang Trần nghĩ như vậy, thế nhưng hắn lập tức suy đoná, Cửu Dương Thiên Tông và Bất Diệt Thiên Đô nhất định không thể xóa bỏ hiềm khích lúc trước, cũng không có khả năng hợp tác khăng khít với nhau được.
Tư tâm, nhất định bọn chúng có tư tâm, không có khả năng hợp tác với nhau.
Hai tông này kiềm chế lẫn nhau, đối với Giang Trần càng thêm có lợi.
- Hoàng Nhi cô nương, có hứng thú xông vào cái cốc hung hiểm này với ta một phen hay không?
Giang Trần vô cùng có khí độ, trưng cầu ý kiến của Hoàng Nhi.
Hoàng Nhi cười một tiếng nói:
- Núi cao vực sâu cũng đã đi tới thì xá gì một cái cốc nhỏ nhoi này.
Hai người nhìn nhau cười cười, hóa thành hai đạo lưu quang bắn vào trong Anh Khấp cốc.
Ước chừng một phút đồng ồ sau, đội ngũ của Bất Diệt Thiên Đô đã chạy tới.
Thần thức Cung Vô Cực triển khai toàn bộ, điều tra một lát, sau đó vẻ mặt vui mừng nói:
- Chính là ở trong này, một phút đồng hồ trước bọn chúng từng xuất hiện qua ở nơi này. Theo biểu hiện của ấn ký Bất Diệt Thiên Đô, bọn chúng đã tiến vào trong Anh Khấp cốc.
- Đại nhân, thực sự phải đi vào sao?
Một cường giả lão thành trong Bất Diệt Thiên Đô cẩn thận hỏi.
Cung Vô Cực giận dữ nói:
- Ngươi sợ sao?
Người nọ cười khổ:
- Thuộc hạ chỉ lo lắng ...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.