Chương trước
Chương sau
Hienr nhiên chỉ cần vật có quan hệ với Vạn Tượng đế quốc, tất cả những việc bọn họ làm đều có danh nghĩa, danh chính ngôn thuận.
Hạng Vấn Thiên giận dữ nói:
- Người năm đó mạo phạm các ngươi là hoàng thất Vạn Tượng đế quốc. Hoàng thất lúc trước đã bị các ngươi diệt trừ. Hiện tại chúng ta tế điện chỉ là nhớ tới sự huy hoàng của Vạn Tượng đế quốc ngày xưa, cũng không phải là tế điện hoàng thất, nào có quan hệ gì tới chuyện lúc trước?
- Còn trốn tránh sao? Nếu như không có quan hệ gì với hoàng thất năm đó, vì sao lại lựa chọn tổ chức đại điển ở giữa thái miếu của hoàng thất? Ngọc tỷ truyền quốc cùng với long ấn trấn quốc có phải là do hoàng thất lúc trước lưu lại hay không?
HIển nhiên những người này đều có chuẩn bị mà tới.
- Lãnh tông chủ, cần gì phải nói nhảm với bọn chúng.
Hình tông chủ mặc áo đen kia dùng ánh mắt tràn ngập vẻ khiêu khích nói:
- Theo ta thấy, bốn tông chúng ta phụ trách một góc, xông lên từ bốn phía, nhất định sẽ phá được trận thế của đối phương.
Tông chủ ba tông môn khác đều nhìn về phía tông chủ Bão Cầm tông nhìn qua có chút rách rưới kia, người này có thực lực mạnh nhất cho nên mọi người hiển nhiên muốn trưng cầu ý kiến của hắn.
Thanh âm khàn khàn của lão nhân này vang lên:
- Nên hỏi rõ ràng trước đã, còn một tông đã đi nơi nào? Bệ hạ có lệnh, phải chém tận giết tuyệt. Tuyệt đối không thể để có cá lọt lưới. Căn cứ vào tình báo, trừ Tam Tinh tông ra còn có năm tông môn tứ phẩm khác.
Lúc này bên Vạn Tượng Cương Vực, Uông Kiếm Vũ nhe răng cười nói:
- Còn có một tông sao? Một tông đã cao chạy xa bay rồi, ngươi làm gì được người ta?
Lời này vừa nói ra, bên phía Vạn Tượng Cương Vực bạo động, hiển nhiên đối với hành động của Uông Kiếm Vũ cực kỳ bất mãn, thậm chí là cực kỳ khinh thường.
Đan Kiền Cung đã đi, nhưng trước khi đi quả thực Đan Kiền Cung đã thông báo cho tất cả mọi người. Chỉ là khi đó không có bất kỳ ai tin tưởng bọn họ mà thôi.
Uông Kiếm Vũ của Thánh Kiếm cung này tin tiện hơn vạn lần. Trong thời khắc mấu chốt vẫn không quên bỏ đá xuống giếng với Đan Kiền Cung.
- Trốn?
Bốn cường giả Hoàng cảnh của Xích Đỉnh trung vực liếc nhìn nhau, hiển nhiên đều không thể tưởng tượng được lại có người trốn được.
Chẳng lẽ đã sớm bạo lộ? Bị người Vạn Tượng Cương Vực phát hiện ra?
Đây là chuyện không có khả năng a.
Rõ ràng đã ẩn nấp vô cùng tốt, tuyệt đối không kinh động đám người bên trong này. Nếu quả thực bạo lộ từ sớm, vì sao những người này lại không thoát đi?
Tông chủ Kỳ Thiên tông mặc áo đen kia lại nói:
- Ba vị đạo huynh, cho dù có một tông chạy trốn cũng chưa chắc bọn họ có thể phá tan vòng vây bên ngoài của chúng ta. Lại nói cho dù miễn cưỡng chạy thoát, một khi trở lại tông môn sẽ có những người khác đối phó với bọn họ.
Lời vừa nói ra, vẻ mặt người bên phía Vạn Tượng Cương Vực lập tức hiện lên vẻ sầu thảm. Nghe ý tứ của đối phương, tông môn của bọn họ không ngờ cũng bị bao vây?
Mấy người kia hiển nhiên vô cùng tự tin, mấy người này nói không có che dấu người của Vạn Tượng Cương Vực. Hiển nhiên bọn họ đã coi tất cả các tông trong Vạn Tượng Cương Vực là cá trong chậu, căn bản không thể tạo nên sóng gió gì.
- Cầm đạo huynh, động thủ được chưa?
- Đúng vậy, Cầm đạo huynh, đêm dài lắm mộng, động thủ trước đi.
- Không vội động thủ, trước tiên để cho bọn chúng nghe một khúc của ta.
Lão giả của Bão Cầm tông rút lấy cây đàn sau lưng, đặt lên trên hư không. Trên hư không rõ ràng không có bất kỳ một thứ gì.
Thế nhưng cây đàn cổ kia lại lơ lửng một cách thần kỳ, giống như phía dưới có một cái bàn để cho cây đàn cổ này đặt lên, nhìn qua cực kỳ thần dị.
Càng thần dị như vậy, người của Vạn Tượng Cương Vực lại càng lo lắng vô cùng.
Đừng nói đối phương có ngàn đại quân, cho dù là bốn cường giả Hoàng cảnh này đồng loạt ra tay, đám người bọn họ chỉ sợ cũng không có mấy người có thể thoát ra tìm con đường sống.
Lão nhân của Bão Cầm tông này có khuôn mặt tràn ngập nếp nhăn, thế nhưng khi mười ngón tay duỗi ra, hai tay lại nhẵn nhụi, nhỏ như bàn tay của nữ nhân vậy.
- Ta sẽ đánh một khúc thập diện mai phục a.
Thanh âm khàn khàn của tông chủ Bão Cầm tông này vang lên, hai tay nhẹ nhàng khảy đàn.
Đột nhiên lưu quang từ trên dây đàn tràn ra. Lúc này ngón tay của lão nhân này cũng bắt đầu gảy có tiết tấu.
Thanh âm chói tai không ngừng từ trên dây đàn truyền ra.
Hư không run lên một cái, từng đạo thanh âm không ngờ lại toàn bộ hóa thành các loại pháp tướng, không ngừng mang theo khí thế hào hùng đánh về vòng phòng ngự của Vạn Tượng Cương Vực.
Lão đầu này đánh càng nhanh, các loại pháp tướng lại giống như thiên quân vạn mã hội tụ. Giống như một cơn lũ không tầm thường, từ bốn phương tám hướng tràn qua.
- Hay cho một khúc Thập diện mai phục.
Lãnh tông chủ của Trúc Tiết Tông vỗ tay cười.
Ầm ầm ầm...
Khí thế thiên quân vạn mã một khi hình thành, uy thế phi thường đáng sợ. Một ít người của Vạn Tượng Cương Vực lập tức bị pháp tướng do âm luật biến thành thôn phệ, tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục không dứt bên tai.
Vô số phần còn lại của tay chân bị đứt không ngừng bắn ra. Pháp tướng do sóng âm biến thành mang theo lực sát phạt, giống như có vô số đao quang kiếm ảnh ở trên hư không không ngừng chém xuống.
Mấy người của Thánh Kiếm cung cùng với Uông Kiếm Vũ vốn đang đứng bên ngoài vòng vây, nhìn thấy loại khí thế này tức thì chật vật cực kỳ, không ngừng không về phía trận pháp đằng sau.
Vốn trận pháp của Đại Thánh đường, Bắc Minh tông và Tiêu Dao tông đã được bố trí xong. Đám người Uông Kiếm Vũ xong lên như vậy khiến cho trận tuyến có chút hỗn loạn.
Pháp tướng do sóng âm biến thành phóng tới, lập tức có mười mấy người trúng chiêu.
Mà người của những tông môn ngũ phẩm bên ngoài càng kêu thảm thiết không thôi, cơ hồ không có một chút chống cự nào.
Hiển nhiên, cường giả Hoàng cảnh phát uy, căn bản không phải là thứ mà người của tông môn ngũ phẩm có thể ngăn cản.
Trong lúc nhất thời, đội ngũ của những tông môn ngũ phẩm bên ngoài cũng nhao nhao lui về phía sau. Muốn trốn vào trong trận pháp phòng ngự của Đại Thánh đường và các tông môn tứ phẩm.
Bởi vì như vậy cho nên phía Vạn Tượng Cương Vực nhìn qua càng thêm lộn xộn.
Trong lúc hỗn loạn, lại có hơn trăm người bị pháp tướng sóng âm xé rách, nghiền nát.
- Ha ha, tốt, tốt. Cầm đạo huynh không hổ là Cầm ma. Một khúc này khiến cho chúng ta không phải xuất mã a.
- Cầm ma chi âm, quả thực không phải bình thường.
Tông chủ ba tông khác đều vui lòng tán thưởng.
Xem điệu bộ này, bên phía Vạn Tượng Cương Vực rất có xu thế không chiến mà loạn. Mà tam tông bọn họ, thậm chí không tốn một binh một tốt nào, có thể chấm dứt chiến đấu a.
- Một đám ô hợp, quả nhiên là bùn nhão không dựng được tường.
- Ha ha, bệ hạ vẫn lo lắng với Vạn Tượng Cương Vực này. Hiện tại xem ra người đã quá lo xa rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.