Chương trước
Chương sau
Đan Trì cung chủ hít sâu một hơi.
- Đã tới rồi, vẫn còn muốn bố trí. Muốn phá vòng vây thì nên làm ngay lúc này. Nếu như muộn các ngươi không có một ai rời khỏi đây được.
Hoàng Nhi thản nhiên nói.
- Phá vòng vây? Hiện tại phá vòng vây thì người trong Vạn Tượng cực cảnh phải làm sao bây giờ? Giang Trần phải làm sao bây giờ?
Đan Trì cung chủ lắc đầu nói:
- Ta tuyệt đối sẽ không phá vòng vây.
Hai mắt Hoàng Nhi nhìn chằm chằm vào Đan Trì cung chủ nói:
- Ngươi không phá vòng vây thì nhất định sẽ chết. Cho dù Thuấn lão có chỉ điểm qua ngươi thì cũng không thể làm nên chuyện gì. Dù sao thời gian ngươi ở cùng Thuấn lão quá ngắn, ta đoán nhiều lắm chỉ chừng nửa tháng.
Nghe nàng nhiều lần nói tới Thuấn lão, Đan Trì cung chủ trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói gì cho phải.
- Hiện tại nói cho mọi người phá vòng vây, ta sẽ âm thầm giúp các ngươi kiềm chế đám người kia một chút. Giang Trần ngươi không cần phải lo lắng, ta sẽ ở lại nơi này tiếp ứng hắn.
Trong lòng Hoàng Nhi đã sớm có bố trí, thế nhưng bất luận chuyện nguy cấp nào trải qua miệng nàng vĩnh viễn vẫn bình tĩnh như vậy.
Tình huống tràn ngập nguy cơ, nhìn qua Đan Trì cung chủ vẫn còn do dự, Hoàng Nhi cũng không tiếp tục khuyên bảo.
- Địa thế khu vực đông nam có lợi cho việc phá vòng vây nhất. Ta sẽ giúp các ngươi đi kiềm chế bọn chúng chừng một phút đồng hồ. Qua một phút đồng hồ ta cũng lực bất tòng tâm.
Nói xong thân ảnh nàng nhoáng lên một cái, bóng dáng áo choàng thần bí thoáng cái biến mất trong hư không.
Thời điểm này tất cả mọi người đều chú ý vào Đan Trì cung chủ. Nhìn thấy người mặc áo choàng thần bí là Hoàng Nhi đột nhiên biến mất, tất cả mọi người đều giật mình.
Bởi vì tốc độ biến mất của Hoàng Nhi nhanh tới mức vượt quá sức tưởng tượng của mọi người.
- Đan Trì cung chủ, đây là người Đan Kiền Cung các ngươi sao?
Tộc trưởng Thánh Vượn nhất tộc của Đại Thánh đường hiếu kỳ hỏi.
Đan Trì cung chủ cười khổ một tiếng lắc đầu nói:
- Đan Kiền Cung ta nào có phúc phận như vậy?
Giờ phút này tâm tình của Đan Trì cung chủ vô cùng lo lắng, theo phán đoán bằng trực giác của hắn, người mặc áo choàng thần bí này có lẽ không nói điêu. Thế nhưng cứ như vậy vứt bỏ những thiên tài trẻ tuổi, hiện tại hắn không làm được chuyện như vậy.
Thế nhưng mà người mặc áo choàng thần bí cũng nói, chỉ có thời gian một phút đồng hồ, thái độ của người ta rất rõ ràng. Nhiều nhất chỉ kiềm chế cho ngươi thời gian một phút đồng hồ mà thôi.
Một khi bỏ qua thời gian tốt nhất đó, vậy thì trên cơ bản là tự mình gánh lấy hậu quả.
Làm sao bây giờ?
Trong lòng Đan Trì cung chủ xoắn xuýt cực kỳ, đám người trẻ tuổi là tương lai của Đan Kiền Cung, nếu như đám người trẻ tuổi này bị vứt bỏ lại, cho dù bọn họ có chạy thoát thì cũng không có ý nghĩa quá lớn.
Nhưng mà nói đi thì cũng phải nói lại, nếu như đám người bọn họ toàn bộ đều rơi vào tay giặc, như vậy tông môn cho dù không có bị diệt thì cũng nhất định không kém như thế là bao.
- Đan Trì lão đệ, vừa rồi người nọ nói với lão đệ cái gì mà phản ứng của lão đệ lại kịch liệt như vậy?
Hạng Vấn Thiên lại càng hiếu kỳ hỏi.
Nghe Hạng Vấn Thiên hỏi vậy, trong lòng Đan Trì cung chủ không còn do dự nữa mà ánh mắt tràn ngập vẻ ngưng trọng, do dự nói:
- Hạng lão ca, có chuyện khẩn cấp.
- Có chuyện gì?
Hạng Vấn Thiên nhíu mày nói.
- Chúng ta bị bao vây.
Đan Trì cung chủ ngưng trọng nói:
- Vừa rồi vị bằng hữu mặc áo choàng thần bí kia nói cho ta biết, bên ngoài có rất nhiều thế lực vây quanh chúng ta.
Lời này vừa nói ra khiến cho toàn trường xôn xao.
- Ngươi nói gì?
- Đan Trì cung chủ chuyện này không nói đùa được đâu.
- Đúng vậy a, ai dám bao vây chúng ta? Ai lại to gan như vậy? Làm sao có thể?
Trong lúc nhất thời toàn trường hỗn loạn, tiếng khiển trách vang lên không ngừng. Mặc dù không có lời nói thập phần khó nghe, thế nhưng hiển nhiên đều không tin lời nói của Đan Trì cung chủ.
Nhưng mà cũng có một ít người không có lên tiếng, sắc mặt lập tức ngưng trọng nhìn qua Đan Trì cung chủ. Hiển nhiên bọn họ cũng muốn biết được thật giả ra sao.
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Đan Trì cung chủ, không giống như nói giỡn. Trong lúc nhất thời tất cả những người ồn ào chung quanh lập tức im bặt.
Bởi vì bọn họ nhìn thấy đám cự đầu tông môn mình thoạt nhìn vô cùng nghiêm túc.
Đột nhiên trong lòng tất cả mọi người chấn động, chẳng lẽ thực sự bị bao vây?
Sắc mặt Hạng Vấn Thiên lạnh lẽo vô cùng:
- Đan Trì lão đệ, những lời này ngươi cũng không thể nói lung tung a.
- Hạng lão ca, ngươi thấy Đan Trì ta có phải là người ăn nói lung tung hay không? Hơn nữa người thần bí kia nói, hắn có thể giúp chúng ta kiềm chế một phút đồng hồ.
- Có ý gì?
Hạng Vấn Thiên trầm giọng hỏi:
- Hắn nói kiềm chế một phút đồng hồ, chúng ta có thể thừa cơ phá vòng vây. Nếu như vượt quá một phút đồng hồ, vậy thì chúng ta tự mình gánh lấy hậu quả.
Đan Trì cung chủ nghiêm túc nói.
Cơ mặt Hạng Vấn Thiên co rúm, biểu lộ trên mặt cực kỳ phức tạp:
- Một phút đồng hồ? Thực sự nghiêm trọng như vậy sao?
- Tộc trưởng, có phải thật hay không chúng ta phái người đi tìm hiểu chẳng phải sẽ biết được hay sao?
Hạng Càn trưởng lão cười lạnh một tiếng, hiển nhiên đối với lời nói của Đan Trì cung chủ hắn không tin một chút nào.
Lần trước trong dược viên thượng cổ, Hạng Càn trưởng lão bị Giang Trần đâm sau lưng một đao, hiển nhiên trong lòng vẫn có một ít khúc mắc với người Đan Kiền Cung.
Hắn cho rằng có khả năng đây lại là mánh khóe của Đan Kiền Cung.
Đan Trì cung chủ biến sắc, nói:
- Vạn lần không được. Hiện tại phái người đi tìm hiểu chính là đánh rắn động cỏ. Kinh động tới địch nhân, đối với chúng ta càng không có lợi.
Hạng Càn trưởng lão cười lạnh nói:
- Ta cũng vô cùng hiếu kỳ, người thần bí kia là ai? Hắn ta dựa vào cái gì mà có ý tốt cảnh tỉnh chúng ta như vậy? Đan Trì cung chủ, không phải Hạng Càn ta đa nghi, ta cảm thấy Đan Kiền Cung các ngươi đã quá khoa trương rồi.
Hắn tưởng rằng ngay sau đó Đan Trì cung chủ sẽ tranh luận với hắn.
Thế nhưng hắn nào biết đối phương lại không thèm để ý tới hắn mà nói với Hạng Vấn Thiên:
- Hạng lão ca, lời ta cũng đã nói, cũng coi như tận tình. Ta lựa chọn tin tưởng hắn, các ngươi có tin hay không Đan Trì ta hiện tại cũng không ép.
Nói xong, Đan Trì cung chủ quay đầu nói với người Đan Kiền Cung:
- Chư vị, nguy cơ đã tới, không thể đoán trước được điều gì sẽ xảy ra. Chúng ta trước tiên nên phá vòng vây thì tốt hơn.
Liên Thành trưởng lão có chút kinh ngạc, dùng hiểu biết của hắn đối với Đan Trì cung chủ mà nói, Đan Trì cung chủ hẳn không phải là người có thể vứt bỏ thiên tài trong tông môn a.
Chẳng lẽ mặc kệ những thiên tài trẻ tuổi trong Vạn Tượng cực cảnh kia?
- Cung chủ, đám người Thanh Hồng...
Liên Thành trưởng lão cố ý hỏi.
- Bọn họ ở trong Vạn Tượng cực cảnh tạm thời không có nguy hiểm gì. Hiện tại cũng chính là một cơ hội khảo nghiệm bọn họ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.