Chương trước
Chương sau
Thế nhưng mà Giang Trần lại cuồng ngạo tới mức một mình chiến với tất cả tinh anh tông môn của Thánh Kiếm cung? Tất cả mọi người đều cho rằng mình đã nghe lầm.
Giang Trần ngươi thực sự lợi hại, đánh bại Uông Hàn, làm cho Hạng Tần tự mình nhận thua. Thực lực quả thực siêu nhiên. Thế nhưng cũng chỉ là siêu nhiên trong đám người trẻ tuổi mà thôi.
Muốn đối mặt với cả Thánh Kiếm cung? Kể cả những lão quái vật mấy trăm tuổi, hơn ngàn tuổi kia?
Giang Trần này quả thực cũng dám mở miệng a.
Đan Trì cung chủ thản nhiên nói:
- Giang Trần, không cần phải như vậy. Người Đan Kiền Cung chúng ta không phải là kẻ nhát gan, không phải là kẻ nhu nhược, khi lâm trận rụt đầu. Thánh Kiếm cung hắn định dùng nhiều người thủ thắng hay sao? Đan Kiền Cung ta cũng không sợ.
Giang Trần khoát tay nói:
- Cung chủ, việc này cứ để cho ta tới xử lý.
Giang Trần lần này cũng đã quyết tâm, Thánh Kiếm cung ngươi không ngừng khiêu chiến điểm mấu chốt trong lòng hắn, Giang Trần hắn làm sao có thể nhẫn nhịn được nữa.
Nếu như không làm bọn chúng sẽ lấn tới cho nên dứt khoát giải quyết ân oán với Thánh Kiếm cung.
Ngay cả Thánh Cảnh cửu trọng đỉnh phong như Tào Tấn cũng mất mạng trong tay hắn, hắn đâu cần phải sợ một Thánh Kiếm cung.
Thánh Kiếm cung tuy rằng mạnh, thế nhưng cũng không mạnh hơn tổ hợp ba người của Tào Tấn.
Hơn nữa người mạnh nhất trong bọn họ cũng chỉ là Uông Kiếm Vũ, Thánh Cảnh bát trọng, trên phương diện thực lực quả thực còn xa mới bằng Tào Tấn.
Cho nên Giang Trần biết rõ, nếu như mình dùng trận pháp mà nói, tuyệt đối có thể thoải mái tiêu diệt cả Thánh Kiếm cung.
Sự tự tin của Giang Trần không phải là mù quáng, hắn hiểu rõ Thánh Kiếm cung không phải là Đại Thánh đường.
Nếu như là Đại Thánh đường mà nói, Giang Trần chưa hẳn sẽ làm như vậy. Bởi vì huyết mạch cường hóa của Đại Thánh đường quả thực đáng sợ, còn có lực lượng đồ đằng.
Vạn nhất lão giả hỏa Hạng Vấn Thiên này cuồng hóa huyết mạch, lại vận dụng lực lượng đồ đằng, có lẽ không chênh lệch với cường giả Hoàng cảnh sơ cấp là bao.
Trong giai đoạn hiện tại tự nhiên Giang Trần không sợ, thế nhưng hắn cũng hiểu, khó mà giải quyết được.
Thế nhưng mà Thánh Kiếm cung lại khác, Thánh Kiếm cung cho dù có con bài nắm chắc thì tuyệt đối cũng không mạnh như Đại Thánh đường.
Giang Trần nhận được truyền thừa từ Đan Tiêu cổ phái, tuy rằng hắn còn chưa tiêu hóa được một phần mười. Thế nhưng để đối phó với Thánh Kiếm cung thì dư xài.
Thậm chí ngay cả át chủ bài như Long Tiểu Huyền hắn cũng không cần vận dụng.
Không nói thực lực của hắn có bạo lộ hay không, chỉ riêng điệu bộ này của hắn cũng khiến cho tất cả các tông môn nhìn nhua.
Mấy lão tổ của Đại Thánh đường cũng nhìn nhau không nói gì.
Bọn họ phát hiện ra Giang Trần này quả thực là thâm bất khả trắc. Xem ra thực lực trước đó Giang Trần biểu hiện ra ngoài còn không phải là thực lực mạnh nhất của hắn.
Cũng tương đương với việc, Hạng Tần chủ động nhận thua với Giang Trần mà không vận dụng át chủ bài là hành động đúng đắn.
- Cái này ... Giang Trần này rốt cuộc đã nhận được kỳ ngộ yêu nghiệt thế nào a.
Hạng Vấn Thiên của Đại Thánh đường trong lúc nhất thời có cảm giác phức tạp.
Hắn thực sự muốn vung đao đoạt tài, thế nhưng hắn cũng biết, coi như mình vung đao đoạt tài, Giang Trần căn bản cũng không có hứng thú.
Loại khí thế này của Giang Trần dường như muốn một mình chống cả Thánh Kiếm cung. Dùng sự lý giải của Hạng Vấn Thiên đối với Giang Trần, tiểu tử này sợ rằng cũng không phải đang ăn nói lung tung.
- Chẳng lẽ tiểu tử này thực sự mạnh mẽ như vậy? Thực lực đáng sợ như vậy sao?
Trong lòng Hạng Vấn Thiên tràn ngập sự rung động.
Coi như là Hạng Vấn Thiên hắn, cũng không dám nói một mình đối chiến một tông. Quả thực Hạng Vấn Thiên hắn có thực lực như vậy, thế nhưng loại chuyện như vậy cho dù có tức giận cũng chưa chắc hắn đã dũng cảm nói thẳng ra như vậy.
- Chư vị, ta có thể mượn nơi này một chút để làm khu vực chiến đấu hay không?
Giang Trần lạnh nhạt cười, ôm quyền về bốn phía, ngữ khí vô cùng khách khí.
Tất cả cự đầu các tông giờ phút này trong lòng sinh ra sự kinh sợ với Giang Trần, vô ý thức phất tay với người trong tông môn phía sau mình lui lại phía sau.
Thiên Minh thượng nhân cười khổ nói:
- Giang Trần hiền chất, thực sự phải làm như vậy sao?
Giang Trần cười nói:
- Bọn chúng đã muốn giải quyết ân oán vậy thì cứ giải quyết một lần là được.
Trong lòng Hạng Vấn Thiên chấn động, ánh mắt nhìn về phía Uông Kiếm Vũ nói:
- Uông Kiếm Vũ, ngươi quyết định muốn giải quyết ân oán giữa hai tông các ngươi sao?
Uông Kiếm Vũ cười lạnh nói:
- Tiểu tử này đã cuồng ngạo như vậy thì cứ thử xem.
Hạng Vấn Thiên gật đầu nói:
- Tốt, nếu Thánh Kiếm cung các ngươi đã cố chấp như vậy. Việc này liên quan tới đại cục của Vạn Tượng Cương Vực, chuyện này không chỉ đơn thuần là địch của Đan Kiền Cung, mà còn là địch của cả Vạn Tượng Cương Vực. Ngươi xác định làm như vậy sao?
Trong lòng Uông Kiếm Vũ trầm xuống, nói:
- Hạng lão ca, mời lão ca chỉ giáo.
- Hiện tại Vạn Tượng Cương Vực chúng ta đang trong thời kỳ rối loạn, chẳng những ngươi không suy nghĩ vì đại cục mà còn khơi mào nội chiến. Ta cho rằng ngươi có tư tâm, cho nên ta hô hào tất cả các tông hợp lại, trấn áp Thánh Kiếm cung các ngươi.
Lời này vừa mới nói ra khiến cho tất cả người của Thánh Kiếm cung biến sắc. Tội danh này không phải là thứ mà Thánh Kiếm cung có thể gánh vác được. Một khi bị quần ẩu, vậy thì vô cùng phiền phức.
Tuy rằng Uông Kiếm Vũ kiêu ngạo, lại dũng mãnh, thế nhưng trong lòng cũng giật mình không nhỏ. Hắn nhìn ra được, Hạng Vấn Thiên này không chỉ nói suông.
Trong lòng Giang Trần thì thầm thở dài một hơi. Hắn biết rõ hành động của tộc trưởng Hạng Vấn Thiên có thâm ý sâu xa.
Thoạt nhìn Hạng Vấn Thiên muốn thảo phạt Thánh Kiếm cung, trên thực tế đây không phải là đang bảo hộ Thánh Kiếm cung hay sao?
Bởi vì như vậy Thánh Kiếm cung chắc chắc sẽ không đi thêu diệt chuyện, mà bản thân hắn cũng không có lý do nào đi diệt Thánh Kiếm cung.
Giang Trần dùng ánh mắt có chút thâm ý nhìn qua Hạng Vấn Thiên, thế nhưng hắn lại không có nói toạc ra. Xem ra Hạng Vấn Thiên này suy đoán hắn có thực lực dẹp một tông. Nếu không hắn ta không có lý do nào mà lại đi làm như vậy.
Thoạt nhìn áp chế Thánh Kiếm cung, kỳ thực là khiến cho Thánh Kiếm cung biết khó mà lui.
Đương nhiên Giang Trần suy đoná, hành động của Hạng Vấn Thiên lần này không phải là nhằm vào Giang Trần hắn mà là đứng ở vị trí vì đại cục của Vạn Tượng Cương Vực mà cân nhắc.
Tam Tinh tông đã làm phản, nếu như Thánh Kiếm cung lại bị diệt mà nói, vậy thì nguyên khí của Vạn Tượng Cương Vực quả thực sẽ đại thương.
Ánh mắt Uông Kiếm Vũ lập lòe một lúc lâu, một lát sau mới hừ lạnh một tiếng nói:
- Tốt, nếu như Hạng lão ca đã nói như vậy. Vậy thì Uông Kiếm Vũ ta hôm nay sẽ cho lão ca mặt mũi.
Kỳ thực giờ phút này trừ Uông Kiếm Vũ ra, những người khác trong Thánh Kiếm cung đều không muốn sống mái với người Đan Kiền Cung.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.