Chương trước
Chương sau
- Đan Tiêu cổ phái này khắp nơi đều là khảo nghiệm, ta không thể chủ quan. Ban đầu ở Tổ Sư nhai, nếu như ta có lòng tham di chuyển bức tượng tổ sư thì sẽ trực tiếp bị đưa vào trong tuyệt trận. Ở tầng thư các, nếu như ta không chăm chú đọc những ghi chép và sách vở ở đó, vậy thì khó mà thông qua được khảo nghiệm trí tuệ ở tầng thứ nhất của tháp truyền thừa. Ở tầng thứ hai, khảo nghiệm giết chóc kia, nếu như ta không nghe lời khuyên, nếu như chưa đạt tới Thánh Cảnh mà cứ tiến tới căn bản cũng khó có thể vượt qua khảo hạch.
Trong đầu Giang Trần không ngừng nhớ lại đủ loại kinh nghiệm sau khi tiến vào Đan Tiêu cổ phái.
Hắn phát hiện ra, tiêu chí lựa chọn người truyền thừa, yêu cầu đối với tố chất người truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái rất rõ ràng.
Chất phác, đôn hậu, thận trọng mà gan lớn, còn phải bình thản, bình tĩnh.
Giang Trần nghĩ tới đây, thực sự không có một chút hoang mang nào nữa, thân thể đứng nguyên tại chỗ, không có một chút vọng động nào. Cũng không đi loạn bốn phía mà mắt nhìn chung quanh, thân thể đứng bất động tại chỗ.
Ngay lúc này, trong pho tượng tổ sư kia bỗng nhiên bắn ra một đạo quang mang, đạo quang mang này còn chưa bắn xuống mặt đất mà mặt đất đã giống như hai cánh cửa bị mở ra.
Đột nhiên Giang Trần phát hiện ra mặt đất rộng lớn dưới chân không ngờ toàn bộ lại tạo thành một bàn cờ cực lớn.
Những quân cờ này...
Khi Giang Trần nhìn thấy bàn cờ này trong lòng đột nhiên chấn động, vô cùng kinh ngạc.
Trên bàn cờ này có rất nhiều quân cờ, bày loạn ở hai bên.
Chuyện này cũng không tính là chuyện gì kỳ lạ. Điều kỳ lạ chính là thế cuộc trong bàn cờ này không ngờ Giang Trần đã được nhìn qua. Không phải là ở kiếp này mà chính là thứ mà hắn nhìn ở trong Chư Thiên vị diện kiếp trước.
Nói cách khác, đây chính là thao luyện chiến trận.
Kiếp trước Giang Trần từng xem một ít tàn cuộc, tàn cuộc này Giang Trần còn nhớ rõ, nó gọi là Sát Tiên kỳ cục.
Cái gì gọi là Sát Tiên kỳ cục? Chính là ván cờ chết tiệt này coi như là thần tiên cũng rất khó cứu vãn. Mà quan trọng nhất chính là, thế cờ này chính là suy diễn từ trên chiến trận mà ra.
Tên là cờ, kỳ thực chính là một loại chiến trận.
Chiến trận này một khi hình thành, coi như là thần tiên cũng chỉ có một con đường chết.
Bất kể là chiến trận hay bàn cờ, cơ hồ đều khó hóa giải tử cục.
Trong lúc nhất thời Giang Trần nhìn về cái này kinh ngạc tới ngẩn người, tầng thứ ba trong tháp truyền thừa không ngờ lại là một bàn cờ thế sát tiên.
Đây là ý gì?
Giang Trần tức thì trầm tư.
- Chẳng lẽ muốn nói, muốn ta phá giải thế cờ Sát tiên này hay sao?
Giang Trần nhìn qua thế cờ này, trong lúc nhất thời trong đầu hắn có vô số ý niệm hiện lên.
Kiếp trước hắn đã nghiên cứu qua vô số thế cờ, lúc này từng ký ức không ngừng thức tỉnh, không ngừng hiển hiện trong đầu hắn.
Thế cờ Sát tiên này kiếp trước Giang Trần bằng vào trí tuệ của bản thân cũng không thể phá giải được. Nhưng mà cũng không phải đồng nghĩa với việc thế cờ Sát Tiên này chính là tử cục, không phá giải được.
Bởi vì Giang Trần đã từng nhìn thấy qua có người phá vỡ thế cờ chết tiệt này rồi.
Mà người phá bỏ thế cờ chết tiệt này chính là phụ thân Thiên Đế của hắn kiếp trước.
Lúc ấy phụ thân Thiên Đế của hắn cùng với một hạ thần mà người vô cùng nể trọng dưới trướng từng đánh cờ, không ngừng suy diễn vô số lần thế cờ Sát Tiên này.
Cuối cùng phụ thân Thiên Đế của hắn bằng vào trí tuệ và thủ đoạn kih người, dùng phương thức không thể tưởng tượng nổi phá vỡ thế cờ Sát Tiên này.
Ván cờ kia Giang Trần luôn ở bên cạnh xem xét, có thể nói là xem rõ ràng.
Chuyện này khiến cho Giang Trần ấn tượng vô cùng sâu.
Giờ phút này nhìn thấy thế cờ Sát Tiên này, Giang Trần lại cảm thấy thân thiết vô cùng. Trí nhớ về phụ thân kiếp trước ùa về khiến cho trong lòng Giang Trần có cảm giác ấm áp.
- Phụ thân trên trời có linh, ở trong Thần Uyên đại lục này cũng có thể gặp được thế cờ Sát Tiên. Nếu không phải bằng vào đại trí tuệ của phụ thân, thế cờ Sát Tiên này cũng không ai có thể phá được.
Trong lòng Giang Trần tràn ngập vẻ cảm kích, mặc dù phụ thân không còn, thế nhưng vẫn giúp đỡ hắn được không ít.
Lập tức Giang Trần không chút do dự bắt đầu phá giải thế cờ.
Giang Trần phát hiện ra, tháp truyền thừa này không biết dùng loại lực lượng nào điều khiển thế cờ, dù sao mỗi một bước của đối phương đều thể thức hóa phi thường, đâu ra đấy, đường đi nước bước giống y như kiếp trước của hắn.
Chuyện này đối với Giang Trần mà nói, càng thêm nhẹ nhõm.
Bởi vì đối thủ không phải là một người chân chính, là là một loại thủ đoạn điều khiển trận pháp, đánh cờ như vậy tự nhiên Giang Trần có ưu thế vô cùng.
Bởi vì từng đường đi nước bước của đối phương đều không có một chút biến hóa nào.
Mà đối thủ đã không có biến hóa, Giang Trần cũng không cần phải suy diễn gì cho mệt, trực tiếp dựa theo phương thức phá giải của phụ thân, gặp chiêu phá chiêu.
Ước chừng sau nửa canh giờ, Giang Trần cơ hồ không tốn một chút đầu óc nào, dùng tốc độ không thể tưởng tượng được phá vỡ thế cờ Sát Tiên này.
Trong nháy mắt khi thế cờ Sát Tiên bị phá vỡ, phía đối diện bỗng nhiên sáng sủa, giống như là mở cửa cho Giang Trần tiến quân thần tốc vậy.
Bàn cờ kia đột nhiên biến đổi, ở giữa xuất hiện một hư không đen kịt giống như khe nứt trong không gian. Ở hai đầu hư không xuất hiện một cái cầu.
Giang Trần thấy một màn như vậy mồ hôi lạnh lập tức ứa ra.
Nếu như vừa rồi hắn không thể giải được thế cờ này, nếu như tùy tiện xông loạn mà nói, tuyệt đối sẽ bị khe nứt không gian đen kịt này cắn nuốt sạch sẽ.
Trong tháp truyền thừa này quả thực khắp nơi đều ẩn chứa huyền cơ a.
Khi Giang Trần vượt qua cái cầu kia, tất cả cấm chế, trận pháp trước mắt đều biến mất toàn bộ mà biến thành ba cái bồ doàn.
Ba cái bồ đoàn này ở dưới pho tượng tổ sư.
- Chúc mừng ngươi, người truyền thừa. Ngươi có thể đi tới nơi này có thể nói chính là người thừa kế lý tưởng nhất của Đan Tiêu cổ phái ta. Truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái tới tay ngươi nhất định có thể phát dương quang đại.
- Thế cờ này nhìn như cờ, thế nhưng chính là chiến trận mà cường địch bên ngoài quen dùng. Tất cả các tông các tộc trong Thần Uyên đại lục chúng ta đối mặt với chiến trận giết chóc, nhiều lần bị nhục. Ta đem sát trận này dẫn vào cờ, người có thể phá nó, đối mặt với cường địch bên ngoài quen dùng chiến trận sẽ có hy vọng phá giải...
Giang Trần nghe vậy giờ mới hiểu được ý nghĩa của khảo hạch ở tầng thứ ba này.
Hóa ra khảo hạch tầng thứ ba lại nhằm vào chiến trận của cường địch bên ngoại vực.
Dùng cờ thôi diễn chiến trận, chuyện này ở Chư Thiên thế giới cũng không có gì là kỳ lạ, không thể tưởng tượng được ở trong Thần Uyên đại lục cũng có người nghĩ như vậy.
Trong lúc nhất thời trong lòng Giang Trần sinh ra một tia bội phục với Đan Tiêu cổ phái này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.