Chương trước
Chương sau
Tào Tấn bỗng nhiên như bừng tỉnh, nỏi:
- Ý ngươi nói là không phải vấn đề của Liệt Trận thuật mà là chiến phủ của ngươi không đủ cường đại sao?
- Liệt Trận thuật không có vấn đề.
Ngô Hằng thở dài nói:
- Một đạo công kích cuối cùng nếu như có thể đề cao gấp hai ba lần, tuyệt đối sẽ phá vỡ ra khe hở đủ lớn.
Tào Tấn gật gật đầu, bỗng nhiên lấy ra một vật, đó chính là Phá Nguyệt chùy mà hắn đã từng sử dụng ở trong Đan Kiền cung.
- Mập mạp, Phá Nguyệt chùy này chính là linh khí Hoàng cấp, chuyên phá trận pháp, so với Chiến phủ của ngươi thì thế nào?
Ngô mập mạp nhìn thấy Phá Nguyệt chùy, trong mắt lập tức hiện lên vẻ mừng rỡ như điên, nói:
- Phá Nguyệt chùy? Tào sư huynh, ngươi quả thực được sủng ái vô cùng a. Phá Nguyệt chùy này chính là thần khí phá trận đó. Tại sao ngươi không nói sớm? Có Phá Nguyệt chùy này chí ít ta có tám thành nắm chắc phá vỡ.
- Động thủ đi.
Tào Tấn không muốn nói nhảm.
Ngô Hằng gật đầu, không nói thêm gì nữa, mà lần nữa ngưng tụ thế, trong tay có một đạo phù văn bị nghiền nát, quang mang đánh về phía trận pháp trước mắt.
Ngay sau đó thân ảnh Ngô Hằng bắn về phía trước, Phá Nguyệt chùy kéo theo một đạo quang mang hoàn mỹ.
Sưu.
Trận pháp trong hư không lập tức nổ ra một cái khe lớn.
- Đi.
Ba đạo thân ảnh cơ hồ cùng lúc có phản ứng, nhảy vào bên trong trận phaps.
Ba đạo thân ảnh vừa mới đi vào, trận pháp cấm chế bên ngoài Huyễn Ba sơn lần nữa nhoáng lên, lại khôi phục như lúc ban đầu.
Trong cấm địa của Đan Tiêu cổ phái, Giang Trần xếp bằng, chân nguyên trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, toàn thân tràn ngập từng đạo thần qunag.
Giờ phút này hắn đã tới mấu chốt trùng kích Thánh Cảnh.
Vượt qua một bước này, hắn sẽ triệt để phá bỏ gông cùm Nguyên Cảnh, thành công bước vào hàng ngũ Thánh Cảnh.
Vì ngày hôm nay hắn đã ngây ngốc trong cấm địa Đan Tiêu cổ phái gần hai năm, trong khoảng thời gian gần hai năm này, mục tiêu của hắn chỉ có một. Đó chính là nhập Thánh Cảnh, đạt được truyền thừa rồi đi ra ngoài.
Hôm nay trải qua thiên tân vạn khổ, rốt cuộc hắn cũng đi tới một bước mấu chốt này.
Nếu như nói nguyên anh của nguyên cảnh là do tinh hoa của nguyên lực kết tinh ra một cái cây thì Thánh Cảnh chính là rất nhiều nguyên lực hình thành một phiến rừng rậm.
Nguyên Cảnh nhập thánh, tương đương với một cái thân cây trưởng thành một mảnh rừng rậm.
Trong cơ thể Giang Trần, chu thiên không ngừng vận chuyển, tuần hoàn không thôi, cùng với thiên địa hình thành một vòng tuần hoàn thiên địa nhân.
Dùng tư chất và thiên phú của Giang Trần mà nói, Nguyên Cảnh nhập thánh cũng là chuyện nước chảy thành sông, không tồn tại bao nhiêu chướng ngại.
Tự nhiên Giang Trần sẽ không quên tình cảnh lúc hắn đột phá Nguyên Cảnh, khi đó chính là lúc Bảo Thụ tông cùng với Đan Kiền cung tiến hành nghi thức kết minh.
Giang Trần ở dưới Xan Hà bảo thụ của Bảo Thụ tông ngộ đạo, bỗng nhiên đột phá Nguyên Cảnh, dẫn phát ra dị tượng thiên địa, dị tượng thiên địa vô cùng kinh người, khiến cho người Bảo Thụ tông lúc ấy đều trợn mắt há hốc mồm, im lặng một lúc lâu.
Dị tượng thiên địa kinh người như vậy tự nhiên khiến cho lòng người kinh hãi.
Cũng may, lần này là ở trong cấm địa của Đan Tiêu cổ phái, ở trong phiến bí cảnh này, cho dù có gây ra dị tượng thiên địa khiến cho người ta sợ hãi cũng không kinh động được những người khác.
Trong Huyễn Ba sơn, ba đạo thân ảnh bồi hồi ở trên một mảnh sườn núi thấp bên dưới.
Ba người này chính là ba người Tào Tấn vừa mới cưỡng ép phá trận tạo thành một khe hở mà tiến vào bên trong. Sau khi xông vào bên trong ba người lập tức cảm thấy bên trong Huyễn Ba sơn hoàn toàn khác với bên ngoài, giống như là hai thế giới khác biệt vậy.
Tào Tấn đứng ở chỗ cao, dùng ánh mắt thâm thúy nhìn về phía xa.
Mà Đan Vương nhị cấp Thì Trinh thì điều tra bốn phía, ngẫu nhiên nhìn thấy một địa phương như vậy khiến cho hắn không nhịn được mà than thở.
Mà mập mạp Ngô Hằng thì điều tra khắp nơi, nhìn xem bên trong Huyễn Ba sơn này có che dấu cấm chế nào khác không.
Tào Tấn nhìn một hồi, từ trên chỗ cao nhảy xuống, đi tới trước mặt mập mạp Ngô Hằng, nói:
- Sao rồi? Gần đây có che dấu cấm chế công kích hay không?
Ngô Hằng lắc đầu nói:
- Cấm chế công kích ở nơi này không nhiều lắm, chúng ta một đường đi tới, ta nhìn thấy một ít trận pháp truyền tống. Thếưng hiện tại đại trận pháp đóng cửa, trận pháp truyền tống cũng không khởi động được. Chúng ta muốn đi ra ngoài còn phải mạnh mẽ phá vỡ trận pháp.
Tào Tấn gật đầu, lại quay đầu nhìn về phía Thì Trinh nói:
- Thì Trinh sư đệ, trong Huyễn Ba sơn này có Mê thần chướng, sư đệ có nắm chắc hay không?
- Yên tâm, tiểu đệ có nắm chắc.
Mời Thì Trinh tới đây là do Tào Tấn muốn đối phó với một ít tình huống bên trong Huyễn Ba sơn.
Tào Tấn thông qua tình báo của Tam Tinh tông, đối với tất cả bố trí trong Huyễn Ba sơn đều biết rõ. Cho nên hắn mới mời Ngô Hằng tới phá trận, Thì Trinh tới giải quyết vấn đề Mê Thần chướng.
Phạm vi của Huyễn Ba sơn vô cùng lớn, ba người đã vào bên trong cho nên cũng không cần đẩy nhanh tốc độ, dù sao cũng không vội đi ra bên ngoài làm gì.
Trên đường đi, Thì Trinh thường xuyên phiền muộn ở dài nói:
- Nơi này còn có linh chủ, linh dược lại bị ngắt đi. Xem ra trong Huyễn Ba sơn này quả thực có không ít thứ tốt a.
Thì Trinh là Đan Vương nhị cấp, cũng được chứng kiến rất nhiều thứ tốt. Thế nhưng một ít linh chủng trong Huyễn Ba sơn lại khiến cho hắn cảm thấy giật mình.
- Không thể tưởng tượng được trong Vạn Tượng Cương Vực lại có nơi tốt như vậy.
Ba người ở trong Huyễn Ba sơn triển khai thần thức, trên đường đi ngẫu nhiên cũng sẽ có một ít thu hoạch, thế nhưng đều là một ít linh dược Chân thánh cấp.
Tào Tấn cũng rất hào phóng, không cướp đoạt, đều để cho Thì Trinh và Ngô Hằng chia đều.
Linh dược Chân Thánh cấp đối với Tào Tấn mà nói, đã không có bao nhiêu lực hấp dẫn. Trừ phi xuất hiện một lượng lớn linh dược Chân Thánh cấp rất nhiều.
Ví dụ như mấy ngàn gốc Thánh Anh thảo kia.
Huyễn Ba sơn quả thực rất lớn, tuy rằng sáu đại tông môn phái ba đợt người tới, thế nhưng cũng không thể càn quét sạch sẽ mọi thứ bên trong.
Ba người liên tục tìm tòi nhiều ngày trong Huyễn Ba sơn, rất nhiều nơi hẻo lánh, khó tìm đều bị bọn họ tìm ra. Trên đường đi, không ngờ cũng có thu hoạch không nhỏ.
Ba người đều trước sau nhận được linh dược Địa cấp.
Ước chừng sau nửa tháng, ba người đã tìm kiếm một vòng trong Huyễn Ba sơn, trên cơ bản là không có chỗ nào mà thần thức bọn họ chưa từng điều tra qua.
Nhưng mà bọn họ muốn tìm Giang Trần, nhưng lại thủy chung không thấy bóng dáng của kẻ này.
Một ngày khác, ba người tới trước một thác nước lớn, trên mặt Tào Tấn hiện lên vẻ vui mừng, đồng thời khuôn mặt lập tức chuyển thành cực kỳ ngưng trọng, hắn nói:
- Căn cứ theo tình báo của Tam Tinh tông, Huyễn Ba sơn này chính là trong núi có núi. Vị trí của chúng ta bây giờ chỉ có thể coi là chủ sơn của Huyễn Ba sơn. Bên trong còn có một dược viên thượng cổ. Dược viên thượng cổ kia ba ngàn năm mới mở ra một lần, cửa vào của nó là ở trong vùng thác nước này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.