Chương trước
Chương sau
Hơn nữa vừa rồi lúc đối phương xuất hiện chỉ nói một câu đã phá phòng ngự, thẳng vào trong thần thức của hắn càng khiến cho Tào Tấn cảm thấy do dự.
Đối phương không ngờ lại có thủ đoạn thần thông có thể trực tiếp công kích thần thức.
Hắn đường đường là một trong thập đại đệ tử chân truyền của Cửu Dương Thiên Tông, vạn nhất quả thực không tiếp được ba chiêu của đối phương, vậy thì quá mất mặt. Một khi truyền đi thanh danh của Tào Tấn hắn sẽ bị hủy.
Trong lúc nhất thời Tào Tấn tiến thoái lưỡng nan.
Trầm ngâm thật lâu, Tào Tấn vẫn quyết định không làm chuyện không có nắm chắc.
Đan Kiền cung hắn tùy thời có thể lại tới, trước tiên ứng phó với người mặc áo choàng thần bí này rồi nói sau.
Nghĩ tới đây Tào Tấn cười ha hả nói:
- Các hạ hẳn không phải là người Đan Kiền cung a? Đây là ân oán cá nhân giữa ta và Đan Kiền cung, các hạ là thần thánh phương nào? Tại sao lại ngang ngược như vậy, dường như có chút không ổn?
Người mặc áo choàng kia cười nhạt một tiếng, nói:
- Ngươi có thể tiếp được ta ba chiêu thì mới có tư cách hỏi ta.
Lời này là lời mà Tào Tấn trước đó đã nói với Đan Trì cung chủ, lúc này người mặc áo choàng thần bí này lại hoàn trả nguyên vẹn không thiếu một câu.
Chuyện này khiến cho từ trên xuống dưới Đan Kiền cung cảm thấy vô cùng hả giận. Nhất là Đan Trì cung chủ, trong lòng cảm thấy ấm áp cùng kích động. Tuy rằng hắn còn chưa biết lai lịch của người thần bí này, thế nhưng hiện tại trên cơ bản hắn có thể xác định được người thần bí này đối với Đan Kiền cung có thiện ý.
Những trưởng lão phía sau hắn đều nhao nhao quảng ánh mắt nghi vấn về phía Đan Trì, hiển nhiên bọn họ đều rất ngạc nhiên lai lịch của người mặc áo choàng thần bí này.
Đan Trì cười nhạt một tiếng, lại không nói gì thêm.
Hắn hiển nhiên cũng không biết lai lịch của người thần bí này, nhưng hắn với tư cách của một cung chủ, bảo trì một chút cảm giác thần bí, khiến cho đám thủ hạ nhìn không thấu cũng được coi là đạo ngự người.
Nhất là nghe thấy người mặc áo choàng kia nói tới những lời này, rõ ràng là cố ý để cho Đan Kiền cung hả giận, chuyện này khiến cho Đan Trì càng thêm khẳng định, người mặc áo choàng thần bí này đối với Đan Kiền cung cũng không có ác ý.
Tào Tấn lại cảm giác khó thở, đây quả thực là báo ứng, thế nhưng lại tới quá nhanh a.
Trước đó hắn cũng lớn lối với Đan Trì như vậy, là cố ý đả kích sĩ khí của Đan Kiền cung, đánh nát mặt mũi của Đan Kiền cung.
Hiện tại những lời này trả nguyên lại cho hắn, Tào Tấn so với ăn phải phân còn khó chịu hơn.
Trong đầu cảm thấy nóng lên, hắn có cảm giác giống như máu tươi trào dâng, cơ hồ muốn đáp ứng ước hẹn ba chiêu này.
Nhưng mà Tào Tấn cuối cùng không ngờ lại đè nén xuống được, miệng cười nhạt một tiếng, ra vẻ tiêu sái nói:
- Các hạ đã muốn bênh vực kẻ yếu, cho nên lần này ta rút lui. Sau này gặp lại.
Tào Tấn này cũng là kẻ cầm lên rồi buông xuống được, gặp chuyện không thể ra tay lập tức chuồn trước.
Hắn đã hạ quyết tâm, đợi người mặc áo choàng này rời khỏi, hắn lại trở lại cũng được.
Dù sao dùng thực lực của Đan Kiền cung, Tào Tấn hắn tùy thời lúc nào cũng có thể tới, muốn thế nào thì làm thế đó.
Người mặc áo choàng thần bí kia ở trong mắt Tào Tấn tối đa chỉ làm khách trong Đan Kiền cung, loại nhân vật này không có khả năng lúc nào cũng ở trong Đan Kiền cung.
Thậm chí còn có khả năng người này chỉ đi ngang qua mà thôi.
Nhưng mà Tào Tấn hiển nhiên đã đánh giá thấp người mặc áo choàng, đang muốn lách mình rời khỏi, cảnh vật trước mắt hắn biến đổi, lại phát hiện ra người áo choàng thần bí kia đã đáp xuống trước mặt con đường mà hắn định đào tẩu.
- Vội vã đi như vậy sao?
Tào Tấn nhướng mày nói:
- Ta cho ngươi mặt mũi, ngươi còn muốn định được một tấc tiến thêm một thước.
Người mặc áo choàng lạnh nhạt lắc đầu:
- Vậy ngươi đừng cho ta mặt mũi.
Tào Tấn lập tức nghẹn lời, hắn đã từng gặp vô số người khó chơi, thế nhưng mà vị này dường như không giống như bình thường, hắn cho người này mặt mũi, vậy mà người này lại không cho hắn mặt mũi.
- Rốt cuộc các hạ muốn thế nào?
Tào Tấn đã bắt đầu không kìm nén được bản thân.
- Nói đi, ngươi tới Đan Kiền cung diễu võ dương oai là định làm chuyện gì?
Người mặc áo choàng căn bản không thèm để ý, ngữ khí nhàn nhạt, không có một chút cảm tình nào, giống như không phải nhân loại.
Tào Tấn cả giận nói:
- Các hạ là người Đan Kiền cugn sao?
- Đan Kiền cung có quan hệ sâu xa với ta. Hiện tại ngươi có thể nói, một khi động thủ có nói cũng đã muộn.
Gần đây chỉ có Tào Tấn uy hiếp người khác, hôm nay không ngờ lại bị người khác uy hiếp lại. Lại là ở trong Vạn Tượng Cương Vực, Tào Tấn đường đường là một trong thập đại đệ tử chân truyền của Cửu Dương Thiên Tông lại bị người khác uy hiếp.
Tào Tấn dưới ánh mắt của người mặc áo choàng thần bí này lại có cảm giác giật mình.
Nhưng mà người mặc áo choàng hiển nhiên không có ý định cho hắn thời gian do dự, bốn phía áo choàng màu đen đột nhiên có một đạo khí thế kinh người hình thành một vòng xoáy xanh nhạt.
Vòng xoáy này hình thành, trực tiếp tạo thành một khối không gian độc lập trong hư không, tạo thành một cái cũi như có như không.
- Lĩnh vực Hoàng cảnh.
Toàn thân Tào Tấn run lên, nếu như ngay cả thứ này hắn không nhận ra vậy thì khỏi lăn lộn cho rồi.
Đây là lĩnh vực Hoàng cảnh mà chỉ có cường giả Hoàng cảnh có được.
Cái gọi là lĩnh vực chính là dùng khí thế của mình khống chế một phiến hư không, đem phiến hư không này triệt để khống chế, trở thành chúa tể của hư không.
Lĩnh vực của loại cường giả này, chỉ có cường giả Hoàng cảnh có thể mở ra, ngẫu nhiên cũng có Thánh Cảnh đỉnh phong có thể mở ra lĩnh vực.
NHưng mà đều là trường hợp đặc biệt mà trăm vạn dặm khó thấy.
Hơn nữa hơn phân nửa không phải là cường giả nhân tộc.
Cường giả nhân tộc chỉ có tiến vào Hoàng cảnh mới có tư cách mở ra lĩnh vực, đây cơ hồ là nhận thức chung của thế giới võ đạo.
Mà người mặc áo choàng thần bí trước mắt này căn bản không có một chút chuẩn bị nào, bất động mà thi triển ra lĩnh vực Hoàng cảnh, trực tiếp phong tỏa Tào Tấn hắn.
Lúc này Tào Tấn cả kinh, có cảm giác hồn phi phách tán.
- Một cơ hội cuối cùng, nói đi.
Người mặc áo choàng thần bí lên tiếng, vẫn không nhanh không chậm như vậy.
Mồ hôi to như hạt đậu từ trên trán Tào Tấn không ngừng rớt xuống.
- Rốt cuộc các hạ là người phương nào? Thật sự phải muốn vạch mặt sao?
Tào Tấn không cam lòng cứ như vậy bị đối phương bức bách.
- Ngươi có da mặt không?
Người mặc áo choàng thần bí lạnh nhạt hỏi.
Tào Tấn có cảm giác quẫn bách, cơ hồ muốn điên lên. Người áo choàng thần bí này quả thực dầu muối không ăn. Cho dù hắn ta nói cái gì thì đối phương đều có bộ dáng kia.
- Tốt, tốt, xem như ngươi lợi hại.
Tào Tấn hung ác nói:
- Ta nghe nói Đan Kiền cung có được một ít linh dược Thiên cấp và Địa cấp, còn có một loại đan phương Vạn Thọ đan, cho nên nhất thời mới sốt ruột tới đây.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.