Chương trước
Chương sau
- Chê cười, tại sao Thánh Kiếm Cung ngươi chỉ có bốn người? Cũng không phải người khác bức các ngươi. Tài nghệ không bằng người, trách ai chứ?
Danh ngạch đi vào, đều là theo bài danh của Huyễn Ba Sơn đan đấu.
Bốn người khác của Thánh Kiếm Cung, đều xếp từ hai mươi mốt đến 30, được an bài ở nhóm thứ ba.
Cho nên, Trần trưởng lão hô không công bình, kỳ thật căn bản là chân đứng không vững.
- Ta lưu lại.
Bên Đan Càn Cung, Bản Thảo Đường phó đường chủ Sư Vọng Nhạc chủ động mở miệng, Sư Vọng Nhạc này, ở Bản Thảo Đường địa vị gần với Vân Niết trưởng lão, hắn mở miệng, sức nặng rất đủ.
Bên Tiêu Dao Tông, một gã trưởng lão tóc xanh chủ động nói:
- Ta cũng lưu lại.
- Ta lưu lại.
- Ta cũng lưu lại.
Rất nhanh, Đại Thánh Đường cùng Bắc Minh Tông, đều có trưởng lão nhao nhao chủ động yêu cầu lưu lại.
Không bao lâu, năm tông môn khác cũng đã phái ra một gã trưởng lão lưu lại.
Các con mắt, đều nhìn trận doanh của Thánh Kiếm Cung. Hiển nhiên, nếu như Thánh Kiếm Cung lại lải nhải dong dài, có khả năng sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, đối mặt năm tông khác cộng đồng chèn ép.
Sắc mặt của Trần trưởng lão phát khổ:
- Tất cả mọi người là đồng đạo của Vạn Tượng Cương Vực, lúc này, vốn nên đồng tâm hiệp lực, chẳng lẽ chư vị muốn liên hợp lại, xa lánh Thánh Kiếm Cung ta ở bên ngoài?
Tất cả mọi người không nói chuyện, nhưng lúc này không nói lời nào, còn hơn bất luận ngôn ngữ gì.
Hạng Càn trưởng lão vung tay lên, không nhịn được nói:
- Trần lão đệ, ngươi như vậy là lãng phí thời gian của mọi người. Hiện tại mọi người hảo ngôn hảo ngữ khuyên bảo, ngươi sẽ không hy vọng dẫn phát nhiều người tức giận chứ?
- Đúng, đến cùng lưu hay không lưu, Thánh Kiếm Cung ngươi một lời quyết đoán, đừng lãng phí thời gian của mọi người.
- Trần trưởng lão, hoặc là ngươi lưu lại, hoặc là nhóm người Thánh Kiếm Cung ngươi lưu lại hết.
- Trần trưởng lão, nếu như ngươi sợ người trẻ tuổi của Thánh Kiếm Cung đi vào bị khi dễ, ngươi có thể để bọn hắn lưu lại, chờ ba ngày sau người của các ngươi tới đủ, lại cùng nhau đi vào. Chúng ta cũng không phản đối a.
- Là đạo lý này, không thể nói Thánh Kiếm Cung các ngươi không muốn đi vào, lại trở ngại thời gian của mọi người, để cho mọi người cùng các ngươi ở chỗ này hao tổn a?
Lập tức tình cảm quần chúng xúc động, cục diện muốn không khống chế được.
Đối mặt Thượng Cổ Dược Viên, ai cũng không trấn định được. Ngẫm lại tin đồn kia, Thượng Cổ Dược Viên thành tựu Vạn Tượng Đế Quốc cường đại.
Lúc này cách ba ngàn năm, Thượng Cổ Dược Viên xuất hiện lần nữa, đây có lẽ là cơ hội để Vạn Tượng Cương Vực tẩy bài, nếu như không hảo hảo nắm chắc, cái kia sẽ thua lỗ lớn.
Lúc này, đừng nói chỉ là một Thánh Kiếm Cung trưởng lão, coi như là Thánh Kiếm Cung cung chủ Uông Kiếm Vũ ở chỗ này, chỉ sợ cũng không có người sẽ bán hắn mặt mũi.
Giang Trần một mực giữ im lặng, cũng không bỏ đá xuống giếng.
Hắn biết, ở chỗ này bất kể là thân phận hay thực lực, hắn đều không có quyền lên tiếng gì, chỉ cần im lặng phát tài là được.
Hôm nay Tiêu Dao Tông cùng Thánh Kiếm Cung quan hệ không tệ, nên Vô Ngân trưởng lão đi ra hoà giải:
- Trần lão đệ, nếu như ngươi yên tâm lão phu, sau khi đi vào, lão phu sẽ che chở mấy vị hiền chất của Thánh Kiếm Cung. Mặc dù không nói nhất định cam đoan bọn hắn an toàn tuyệt đối, nhưng nhất định sẽ cam đoan bọn hắn không bị khi dễ.
Muốn nói vội tiến vào Thượng Cổ Dược Viên nhất, là Vô Ngân trưởng lão rồi.
Cho nên, lúc này hắn đi ra hoà giải, là chuyện đương nhiên.
Trần trưởng lão kia nghe vậy, trầm ngâm một lát, lại nhìn bộ dáng tông môn khác nhìn chằm chằm, biết rõ nếu như không đáp ứng, chỉ sợ Thánh Kiếm Cung sẽ bị cô lập toàn diện, trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
- Vô Ngân đạo huynh nói như vậy, Trần mỗ sao lại không tin được? Hạng lão ca, Trần mỗ có thể lưu lại, bất quá ta cũng muốn Hạng lão ca cam đoan một câu, không thể để cho người trẻ tuổi của Thánh Kiếm Cung ta bị khi phụ sỉ nhục.
Trần trưởng lão này biết rõ ân oán giữa Đỗ Lập Hoàng cùng Đại Thánh Đường Nhạc Bạch Trạch.
Vạn nhất vừa đi vào, người trẻ tuổi của Đại Thánh Đường muốn tìm phiền toái, dùng trẻ tuổi của Thánh Kiếm Cung, nhất định là không đấu lại.
Hạng Càn thản nhiên nói:
- Ta chỉ có thể bảo chứng Đại Thánh Đường ta sẽ không hướng Thánh Kiếm Cung trả thù gây chuyện, những thứ khác, Hạng mỗ không có khả năng cam đoan gì.
Kỳ thật Trần trưởng lão là lo lắng người Đại Thánh Đường mượn cơ hội sinh sự.
- Chỉ cần Đại Thánh Đường không hướng Thánh Kiếm Cung ta sinh sự, những thứ khác Trần mỗ cũng không lo lắng gì. Huống chi còn có Vô Ngân trưởng lão chiếu ứng.
Hạng Càn trưởng lão gật đầu:
- Nếu như thế, liền quyết định như vậy đi. Sáu người các ngươi lưu lại, chờ nhóm thứ ba đến, thì cùng nhau đi vào. Nhớ kỹ, phải để bọn hắn hạ Thiên Địa thệ ước, không thể có bất kỳ lỗ thủng. Nếu ai không thề, là công địch của Vạn Tượng Cương Vực. Mọi người cùng tru.
Lời nói này, mỗi người đều đồng ý.
Sau nhiều loại nghị định, mấy trưởng lão lưu lại đều khoanh chân ngồi xuống.
Những người khác, thì nhao nhao chạy vội vào trong.
Ước chừng qua ba bốn mươi dặm, trước mắt mọi người, lại xuất hiện từng hồ nước như tấm gương.
Trước kia Giang Trần ở bên ngoài, chỉ thấy qua rất nhiều hồ nước. Lúc ấy hắn còn cảm thấy kỳ quái, cảm thấy Huyễn Ba Sơn này hồ nước thật nhiều.
Mà Thiên Huyễn Ẩn Vân Tùng kia, cũng là đoạt được ở bên cạnh cái hồ nước nào đó.
Chỉ tiếc, quanh thân những hồ nước này, tuy sinh trưởng rất nhiều Linh Dược, nhưng ngay cả Địa cấp Linh Dược cũng rất ít, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy mấy cọng.
Về phần Thiên cấp Linh Dược, căn bản không có.
Hiển nhiên, cây Thiên Huyễn Ẩn Vân Tùng kia chỉ là ngoài ý muốn mà thôi.
Càng đi vào trong, hồ nước càng ngày càng nhiều, hồ nước hoặc lớn hoặc nhỏ, chi chít như sao trên trời.
Trăm hồ hiện, huyễn sóng ra.
Tất cả hồ nước lớn nhỏ, một đường đi qua, tuyệt đối là vượt qua số lượng 100.
Lại đi hai ba mươi dặm, mọi người nghe được thanh âm ầm ầm như sấm rền, từ xa đến gần, bước chân của mọi người đều nhanh hơn.
Vân Niết trưởng lão thấp giọng dặn dò đệ tử bổn môn:
- Tất cả mọi người cẩn thận một chút, không nên hoảng hốt. Thượng Cổ Dược Viên, không có khả năng không có một chút phong hiểm.
Rất nhanh, trong tầm mắt của mọi người, xuất hiện một thác nước như Cửu Thiên Ngân Hà, phảng phất Thiên Hà nứt ra một vết rách, ầm ầm chảy ngược xuống.
Thác nước kia cao ngất trong mây, rộng không biết bao nhiêu.
Nước chảy cường đại từ chỗ cao rót xuống, khí thế như cầu vồng, oanh đến lỗ tai mọi người đau nhức.
Bốn phía thác nước, đều là một mảnh nước gợn Ma Huyễn mông lung, như thực như huyễn, đều là huyễn sóng hữu hình không chất, cho người một loại mỹ cảm mông lung phiêu miểu.
Ánh mặt trời chiếu ở trên huyễn sóng, ngũ quang thập sắc, các loại nhan sắc đan vào, tạo ra đạo đạo cầu vồng, ở trong hư không lộ ra dị thường xinh đẹp.
- Chậc chậc, đây mới thực sự là Huyễn Ba Sơn sao?
Tất cả mọi người bị kỳ cảnh trước mắt chinh phục.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.