Chương trước
Chương sau
Trước đó bọn họ còn có chút lo lắng trong quá trình luyện chế Giang Trần bị những cự đầu kia nhìn thấy rõ, sau đó nhớ kỹ quá trình luyện chế.
Hiện tại xem ra là bọn họ lo xa rồi.
- Vân Niết trưởng lão, khỏa đan dược này ngươi cảm thấy có thể luyện chế ra được không?
Đan Trì cung chủ hỏi.
Vân Niết trưởng lão suy nghĩ một lát nói:
- Có đan phương kỹ càng như vậy, ta muốn luyện chế có lẽ nắm chắc được sáu bảy thành. Chỉ là hao tổn nhiều một ít. Những người kia đã xem qua một lần, đừng nói là Giang Trần dùng thủ thuật che mắt, cho dù để cho bọn chúng cẩn thận quan sát một lần cũng chưa chắc đã học được gì.
Một loại đan dược, trừ nguyên vật liệu ra còn các loại thủ pháp, các loại bí quyết, các loại thủ quyết che dấu, còn có việc nắm giữ hỏa hầu, đều có yêu cầu tinh tế, khắt khe.
Bất luận một chi tiết, một công đoạn nào xảy ra vấn đề cũng có thể khiến cho kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Mà đan phương này của Giang Trần lại đem toàn bộ quá trình, những lưu ý ghi chép ra rõ ràng. Chuyện này đối với Vân Niết trưởng lão mà nói, không thể nghi ngờ giúp hắn đi một con đường tắt nhanh hơn.
Vân Niết trưởng lão càng nhìn đan phương này càng cảm thấy tâm tình kích động, hận không thể lập tức khai lò, thử cảm giác cho đã nghiền.
Liên tiếp xem bảy tám lần, Vân Niết trưởng lão mới thở dài nói:
- Giang Trần, dùng tài hoa đan đạo của ngươi, trên thực tế Đan Kiền Cung chúng ta trừ tài nguyên có thể trợ giúp ngươi một hai ra, kỹ thuật đã không còn bất kỳ trợ giúp nào với ngươi được nữa. Tài hoa đan đạ ocura ngươi cho dù là tiến vào Bát vực cũng nhất định trở thành một ngôi sao sáng. Tương lai nhất định sẽ được người ta phong làm Đan VƯơng, thậm chí còn là...
Nói tới đây Vân Niết trưởng lão thậm chí còn không dám nói tiếp.
Đan Trì cung chủ cười ha hả nói:
- Vân Niết trưởng lão, ngươi cẩn thận vậy làm gì? Ở đây không có người ngoài. Chúng ta đóng cửa mèo khen mèo dài đuôi, ngươi ngại như vậy làm cái gì? Để cho ta nói tiếp đi. Giang Trần, Vân Niết trưởng lão đối với ngươi có kỳ vọng không nhỏ. Chuyện được phong làm Đan Vương đối với ngươi không có một chút lo lắng nào. Chỉ là cảnh giới Đan Đế trong truyền thuyết hẳn là cực hạn của mỗi người.
Đan Vương? Đan Đế?
Giang Trần đối với mấy danh hiệu này quả thực không quá rõ ràng.
Kiếp trước hắn ở trong vị diện Chư Thiên, thế nhưng hắn lại biết danh hiệu, định nghĩa về đan sư của mỗi vị diện lại khác nhau.
Giang Trần suy đoán Đan Vương và Đan Đế hẳn là hai cách gọi về đao đạo mạnh nhất trên Thần Uyên đại lục.
Nhìn thấy Giang Trần có chút khó hiểu, Vân Niết trưởng lão giải thích:
- Đan Vương và Đan Đế đều là danh hiệu của giới đan dược. Trong giới đan dược chúng ta, đan sư bình thường được phân từ nhất cấp tới cửu cấp. Ngoài cửu cấp mới có thể nhận được danh hiệu đan đạo đại sư. Đan đạo đại sư cũng được chia làm chín cấp. Sau đan đạo đại sư cửu cấp mới có tư cách tham dự khảo thí Đan Vương. Thông qua khảo thí mới có thể lấy được danh hiệu Đan Vương.
- Khảo thí Đan Vương?
Giang Trần ở trong Vạn Tượng Cương Vực còn chưa từng nghe nói qua khảo thí Đan Vương gì đó.
Vân Niết trưởng lão có chút xấu hổ:
- Ngươi chưa từng nghe qua cũng là chuyện bình thường, bởi vì Vạn Tượng Cương Vực hiện tại, bất luận một tông môn nào cũng không có tư cách tiến hành khảo thí Đan Vương.
- Lại còn phải có tư cách sao?
Giang Trần buồn bực.
- Ít nhất phải là tông môn tam phẩm, còn phải là tông môn Tam phẩm dùng đan đạo lập tông mới có tư cách khảo thí Đan Vương. Hơn nữa tông môn tam phẩm nhiều lắm chỉ có thể khảo thí Đan Vương tới cấp ba. Tông môn đan đạo nhị phẩm thì mới có thể khảo thí đan vương dưới cấp sáu. Về phần Đan Vương ngoài thất cấp, phải là tông môn nhất phẩm mới có tư cách khảo thí.
- Ách, khảo thí Đan Vương ngoài thất cấp kia chẳng phải chỉ có mấy tông môn nhất phẩm rải rác trên Bát Vực mới có tư cách sao? Đây không phải rất dễ hình thành lũng đoạn sao?
- Trên Bát vực không đơn giản chỉ có một tông môn nhất phẩm mà còn có một ít tổ chức đan đạo. Thế lực của những tổ chức này tuy rằng không khổng lồ như tông môn nhất phẩm, thế nhưng lực lượng cũng không thể xem thường. Bọn họ cũng có tư cách khảo thí Đan Vương ngoài thất cấp.
- Như vậy Đan Đế thì sao?
Vân Niết trưởng lão thở dài nói:
- Đan Đế là tồn tại trong truyền thuyết. Bất luận một tông môn và tổ chức nào đều không thể khảo thí Đan Đế. Đan Đế phải là Đan Vương cấp chín đỉnh phong, hoặc là có lực áp quần hùng trong Đan Vương cấp chính đỉnh phong, lấy được phong hào Đan Đế. Hoặc là trên một lĩnh vực có cống hiến kiệt xuất, hoặc là khai sáng ra trào lưu mới của đan đạo thì mới được công nhận.
Con đường lấy được phong hào Đan Đế không ít, thế nhưng cuối cùng còn một điểm phải chú ý, đó là phải được thiên hạ công nhận.
Phong hào Đan Vương là có thể thông qua khảo thí mà nhận được. Mà phong hào Đan Đế phải có cống hiến đặc biệt, hoặc là khai sáng ra trào lưu đan đạo mới, được thiên hạ công nhận thì mới có tư cách đạt được phong hào Đan Đế, được thiên hạ sùng bái.
- Phong hào Đan Đế thì ngàn năm mới có một người. Thậm chí có những lúc ngàn năm chă hẳn có thể xuất ra một người. Thần Uyên đại lục chúng ta, Đan Đế chính thức có lẽ đã lánh đời không ra. Ít nhất trong Vạn Tượng Cương Vực chúng ta căn bản không nghe đồn một chút nào về Đan Đế.
Vân Niết trưởng lão thở dài một tiếng, hiển nhiên cũng thổn thức vô cùng.
Tại Vạn Tượng Cương Vực, Đan Kiền Cung không thể nghi ngờ chính là tông môn đan đạo đệ nhất. Vân Niết trưởng lão hắn là đệ nhất nhân trong đan đạo của Vạn Tượng Cương Vực.
Thế nhưng mà ở trong Vạn Tượng Cương Vực to lớn như vậy, thế giới đan đạo trong mắt Vân Niết trưởng lão hắn chỉ là một ít đan đạo đại sư bình thường mà thôi. Ngay cả tư cách tham gia khảo thí Đan Vương cũng không có.
- Giang Trần, trong lịch sử Đan Kiền Cung chúng ta chỉ có tổ sư đời thứ nhất đạt được danh hiệu Đan VƯơng. Hơn nữa chỉ là Đan Vương cấp hai. Cấp bậc như vậy có lẽ đã đủ tiền vốn khai tông lập phái trong hạ vực. Nếu như là Đan Vương cấp bốn cấp năm, cho dù ở Trung vực cũng có thể khai tông lập phái, tạo một phen vĩ nghiệm. Nếu là Đan Vương ngoài cấp bảy, ở Bát vực cũng trở thành nhân vật bỏng tay. Trở thành cung phụng đỉnh cấp trong tông môn nhất phẩm. Không nói tới nhất phẩm tông môn, muốn chống đỡ tông môn nhị phẩm là chuyện không thành vấn đề.
Đan Trì cung chủ cười nói:
- Mặc dù cả Vạn Tượng Cương Vực, Đan Vương đã từng xuất hiện trong lịch sử cũng không vượt quá mười a. Hơn nữa đại đa số đều là người của hoàng thất Vạn Tượng đế quốc.
Thời Vạn Tượng đế quốc cực thịnh nhất, thống trị Vạn Tượng Cương Vực, khi đó những tông môn này trong Vạn Tượng Cương Vực cũng không phải là tồn tại cường đại nhất.
Sau khi Vạn Tượng đế quốc bị diệt, những tông môn tứ phẩm này chia cắt tài nguyên của Vạn Tượng Cương Vực. Lúc này mới trở nên mạnh mẽ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.