Chương trước
Chương sau
Đại Thánh đường thì có huyết mạch hùng hậu, thực lực mạnh nhất. Thánh Kiếm cung dùng kiếm chứng đạo, kiếm đạo độc tôn. Đan Kiền Cung dùng đan đạo lập tông, đan đạo vô song. Tiêu Dao tông dùng độc có một không hai, vô cùng khó dây vào. Tam Tinh tông giỏi về phù, tinh nguyệt phù chính là loại phù tuyệt nhất trong tông môn. Bắc Minh tông ở phía bắc của Vạn Tượng Cương Vực, có tài nguyên vô cùng phong phú.
Sáu đại tông môn có thể nói mỗi người một vẻ, đều có át chủ bài của riêng mình.
Danh ngạch tiến vào Huyễn Ba sơn, đối với người dự thi của sáu đại tông môn mà nói, cơ hồ không có người nào không được phân phối, vấn đề chỉ là được phân bao nhiêu thời gian mà thôi.
Bên đan Đan Kiền Cung, bốn người của tổ thiên tài đều tiến vào top mười. Cũng chính là nhóm đầu tiên tiến vào, nhận được hai mươi ngày thu hái linh dược.
Bên tổ trưởng lão chỉ có Vân Niết trưởng lão cùng với phó đường chủ Sư Vọng Nhạc tiến vào top mười. Âu Dương Đức và một vị trưởng lão khác chỉ nằm trong top hai mươi, cho nên chỉ có thể là top thứ hai tiến vào.
Sau khi phân phối danh ngạch, nội dung thứ nhất của đan đấu Huyễn ba sơn đã chấm dứt.
Đối với Giang Trần mà nói, nọi dung thứ nhất này chỉ là màn khởi động. Mục tiêu chính thức của hắn chính là tiến vào Huyễn Ba sơn thu hái linh dược.
Huyễn Ba sơn được xưng là đệ nhất sơn của Vạn Tượng Cương Vực, là dược viên tự nhiên của Hoàng thất Vạn Tượng Đế quốc năm đó. Hưởng số mệnh hoàng gia, có thể thấy được Huyễn Ba sơn này tuyệt đối không tầm thường.
- Giang Trần, tới đây một chút.
Đan Trì cung chủ gọi Giang Trần một tiếng. Ở bên người Đan Trì cung chủ còn có Vân Niết trưởng lão, hiển nhiên hai cự đầu này đều có chuyện muốn tìm Giang Trần.
Trở lại chỗ ở, Đan Trì cung chủ đánh ra cách âm tráo chung quanh, lúc này hắn mới mở miệng:
- Giang Trần, hôm nay ngươi có chút xúc động. Vạn Thọ đan kia mặc kệ là thật hay giả, ngươi đều không nên nói ra việc có thể kéo dài thọ nguyên tám trăm năm.
Vân Niết trưởng lão cũng thở dài nói:
- Lời vừa nói ra hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng. Giang Trần, lời nói của ngươi có thật không? Vạn Thọ đan kia thực sự thần kỳ như vậy sao?
Giang Trần đã dám tuyên bố Vạn Thọ đan dĩ nhiên hắn sẽ dám thừa nhận.
Hắn gật gật đầu, thoải mái thừa nhận nói:
- Vạn Thọ đan đích thực có công hiệu thần kỳ như vậy. Hơn nữa là thứ mà chỉ có cường giả Thánh Cảnh mới có thể phục dụng. Một khi không tiến vào Thánh Cảnh, phục dụng khỏa đan dược này tất sẽ bạo thể mà bỏ mình. Mà quá Thánh Cảnh phục dụng nó thì tác dụng không lớn, cho dù cũng có thể kéo dài tuổi thọ, thế nhưng nhiều lắm chỉ là ba tới năm năm.
Đan Trì cung chủ cùng Vân Niết trưởng lão liếc nhìn nhau, trong mắt đều hiện lên sự kinh hỉ và giật mình không nhỏ.
Hiển nhiên bọn họ bị tin tức mà Giang Trần mang tới làm cho khiếp sợ.
Cũng có thể xác nhận, Vạn Thọ đan này xem ra không phải là cái tên mà Giang Trần bịa đặt ra.
Tuy rằng hai đại cự đầu này đã sớm quen với biểu hiện yêu nghiệt của Giang Trần, thế nhưng mà giờ khắc này trong tâm tư bọn họ vẫn đang quay cuồng không thôi.
Nếu như Giang Trần nguyện ý đem Vạn Thọ đan này hiến cho tông môn, chỉ bằng loại đan dược này cũng đủ để đem đến tài phú vô hạn cho Đan Kiền Cung.
Thậm chí nếu vận khí tốt, trong vài thập niên, Đan Kiền Cung sẽ tiến bước lên tông môn Tam phẩm, đây cũng là chuyện có hy vọng.
Chỉ là muốn Giang Trần đem Vạn Thọ đan cống hiến cho Đan Kiền Cung, những lời này bọn họ sao có thể nói ra được.
Dù sao có thể nói Giang Trần chưa tính là người mà Đan Kiền Cung bọn họ bồi dưỡng được.
Nếu như là đệ tử dòng chính của Đan Kiền Cung, có lẽ bọn họ có thể khiến cho Giang Trần giao ra Vạn Thọ đan. Sau đó cho Giang Trần một ít chỗ tốt, trọng điểm bồi dưỡng Giang Trần.
Thế nhưng mà Giang Trần cũng không phải là dòng chính Đan Kiền Cung, trên con đường nghịch thiên của Giang Trần, Đan Kiền Cung bọn họ chỉ cung cấp một tấm bình phong, cũng không có công lao bồi dưỡng.
Chuyện này khiến cho bọn họ làm sao có thể mặt dày như vậy được.
Giang Trần nhìn thấy biểu hiện của hai người này phức tạp, muốn nói lại thôi, cũng đại khái đã suy đoán ra được suy nghĩ trong lòng bọn họ.
- Cung chủ, Vân Niết trưởng lão, Vạn Thọ đan này ta cũng đã nói ra cho nên cũng không có ý định hưởng một mình. Đan Kiền Cung đối với ta cũng có ơn tri ngộ, nhị vị đối với ta lại có ý dẫn đạo. Ở đây không có người ngoài, khỏa đan dược này coi như ta cống hiến cho tông môn.
Giang Trần chủ động mở miệng cũng làm giảm bớt đi một chút xấu hổ.
Chỉ là như vậy lại khiến cho hai đại cự đầu á khẩu không trả lời được.
Trong đầu bọn họ hiện tại còn đang nghĩ làm thế nào khuyên bảo được Giang Trần, thế nhưng lại không nghĩ rằng Giang Trần lại chủ động mở miệng.
So với Giang Trần, bọn họ cảm thấy đường đường là hai đại cự đầu, phần khí độ này còn thua một người trẻ tuổi.
Đan Trì cung chủ cười khổ nói:
- Giang Trần, ngươi nói như vậy ta và Vân Niết trưởng lão lại cảm thấy xấu hổ không thôi. Cống hiến của ngươi với tông môn rõ như ban ngày. Không nói tới đan đấu Huyễn Ba sơn lần này, ngươi ở trong Đan Hà cốc cũng mang tới một bầu không khí hoàn toàn mới, làm cho đám người trẻ tuổi trong Đan Hà cốc có một tấm gương sáng, mang đến sự cuồng nhiệt và phong độ cho bọn chúng.
Điểm này Vân Niết trưởng lão cũng vô cùng đồng tình, nhưng mà hắn vẫn cảm thấy vô duyên vô cớ cầm đi Vạn Thọ đan như vậy cuối cùng vẫn có chút ngại ngùng.
- Giang Trần, Vạn Thọ đan quá trân quý, ngươi nhượng lại cho tông môn, chưa chắc đã là chuyện xấu. Nhưng có yêu cầu gì, nếu như ngươi không coi chúng ta là người ngoài thì cú việc mở miệng.
Giang Trần cũng không có nói yêu cầu gì đặc thù, chỉ cần ba thành tiền lời của Vạn Thọ đan này.
Chuyện này khiến cho Đan Trì cung chủ cùng với Vân Niết trưởng lão đều rất là thán phục.
Lợi ích mà Vạn Thọ dang mang tới tuyệt đối là kinh người. Mà Giang Trần chỉ cần ba thành tiền lời, chuyện này so với tặng không không có bao nhiêu khác biệt.
- Giang Trần, ba thành tiền lời, đối với ngươi mà nói quá không công bằng.
Giang Trần cười cười nói:
- Vạn Thọ đan đặt ở trên người ta quả thực có thể vơ vét chút ít, thế nhưng tác dụng phát huy ra lại không nhiều, chỉ làm mập ta mà thôi. Cho Đan Kiền Cung, nếu như có thể mang tới lợi ích cho Đan Kiền Cung, tạo phúc tông môn thì lại là công thiên thu muôn đời. Giang Trần ta cũng không phải là thánh nhân, nhưng ngày đó cũng nghe thấy khát vọng vĩ đại của Đan Trì cung chủ. Trong lòng cũng khâm phục cực kỳ. Dù ta chưa nhất định có thể cùng với Đan Trì cung chủ khai sáng ra một thời đại mới. Thế nhưng cũng nên làm ra một ít lực. Vạn Thọ đan này coi như là một ít lực mà ta xuất ra.
Đan Trì cung chủ hùng tài vĩ lược, một lòng muốn khôi phục sự huy hoàng của Vạn Tượng đế quốc, muốn trọng tổ hoàng thất, nhất thống Vạn Tượng Cương Vực.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.