Chương trước
Chương sau
Luyện hóa tinh hạch của Chu Lân Hỏa Tích, là một quá trình dài dòng buồn chán. Giang Trần bỏ ra một tháng, mới hoàn toàn luyện hóa tinh hạch của Chu Lân Hỏa Tích.
Nguyên lực cường đại của Chu Lân Hỏa Tích, thoáng cái dũng mãnh vào trong cơ thể Giang Trần, làm cho Nguyên Anh của Giang Trần được bổ dưỡng, lập tức lớn hơn rất nhiều.
Bình chướng của Nguyên cảnh nhất trọng bị xuyên phá, một đường thế như chẻ tre, bay thẳng đến Nguyên cảnh nhị trọng đỉnh phong.
- Tinh hạch của Chu Lân Hỏa Tích, quả nhiên cường đại hơn tinh hạch của Hỏa Nha Vương không chỉ gấp mười lần. Đáng tiếc con Chu Lân Hỏa Tích kia là anh hùng tuổi xế chiều, lại bị một đám Hỏa Nha Tiên cảnh cạo chết.
Giang Trần cũng cảm thán, nếu không phải Chu Lân Hỏa Tích kia gần hết Dương thọ, công lực lui tán, đừng nói đám Hỏa Nha kia, dù tăng gấp 10 lần, cũng không phải đối thủ của nó.
Hổ xuống đồng bằng bị chó khinh a.
Sau khi đột phá, Giang Trần cũng không có thời gian vui mừng. Tuy trong thời gian ngắn đột phá đến Nguyên cảnh nhị trọng đỉnh phong, nhưng Giang Trần biết, đây là tinh hạch của Chu Lân Hỏa Tích mang đến ưu thế.
Hơn nữa, trong vòng một năm, tinh hạch của Chu Lân Hỏa Tích này, còn có thể để cho tu vi của hắn không ngừng đột phá, cho đến Địa Nguyên cảnh, thì Nguyên lực do tinh hạch của Chu Lân Hỏa Tích mang đến, mới có thể hao hết.
- Từ chỗ Vân Niết trưởng lão lấy được Xạ Dương Cung, xem ra, ta phải tìm một môn tiễn thuật đến tu luyện một chút.
Giang Trần nhận được Bán Thánh khí Xạ Dương Cung, nhất định sẽ trở thành một đại sát khí.
Thiên Mục Thần Đồng, phối hợp lực sát thương cường đại của Xạ Dương Cung, tuyệt đối là một đại sát khí của Giang Trần. Lợi dụng tốt, uy lực sẽ đáng sợ hơn Toái Nguyệt Phi Đao rất nhiều.
Dù sao, tuy kỹ năng của Toái Nguyệt Phi Đao mạnh, nhưng Giang Trần không có phi đao chất liệu tốt, dùng đuôi cánh của Hỏa Nha chế tạo phi đao, ở thời kì Nguyên cảnh, lực sát thương đã không bằng lúc ở Tiên cảnh.
Bất quá, Toái Nguyệt Phi Đao cường đại, Giang Trần là không phủ nhận. Nhất là nguyên bộ thần thông, đến nay Giang Trần còn không có tu luyện tới trạng thái đỉnh phong.
Thiên Mục Thần Đồng cùng Thuận Phong Chi Nhĩ, đều đột phá đến hai mươi trọng, cách ba mươi sáu trọng đỉnh phong, còn vô cùng xa xôi.
Bàn Thạch Chi Tâm, thì chỉ tu luyện tới mười sáu trọng.
Thất Khiếu Thông Linh, cất bước trễ nhất, mới tu luyện tới cửu trọng.
- Huyền ảo của Toái Nguyệt Phi Đao, ta đào móc ra, chẳng qua là một hai phần mười. Chờ bốn môn thần thông này đều tới trạng thái đỉnh phong, lại phối hợp Thánh khí phi đao cường đại, tuyệt kỹ phi đao này, mới có thể Toái Nguyệt Bạo Tinh chính thức.
Băng Hỏa Yêu Liên, Nguyên Từ Kim Sơn, hai đại sát khí kia, Giang Trần tự nhiên sẽ tiếp tục đào móc. Hai bảo vật này, tiềm lực cực lớn, còn không có đào móc đến cực hạn, thậm chí không có đào móc ra một phần mười tiềm lực.
Trong lúc Giang Trần bế quan, thỉnh thoảng cũng có người tới thăm, trong đó Mộc Cao Kỳ đến nhiều nhất. Sau khi biết được Giang Trần đang bế quan tu luyện, hắn tự nhiên sẽ không quấy rầy.
Chỉ là, cách thời gian ước định càng ngày càng gần, tâm tình của Mộc Cao Kỳ cũng càng ngày càng lo lắng. Hắn lo lắng, vạn nhất Giang Trần bế quan quá lâu, đã quên ước định, vậy thì phiền toái lớn rồi.
Sau khi Mộc Cao Kỳ mời Giang Trần, liền không có làm ý định khác. Nếu như Giang Trần không thể đi cùng hắn, tạm thời muốn tìm giúp đỡ, sẽ càng khó khăn.
Hơn nữa, giúp đỡ chẳng những không phù hợp như Giang Trần, càng không để cho Mộc Cao Kỳ yên tâm như Giang Trần.
Cũng may, cách thời gian ước định với Mộc Cao Kỳ còn ba ngày, Giang Trần rốt cục xuất quan.
- Giang huynh, cuối cùng nhìn thấy ngươi xuất quan. Ta là sốt ruột sắp hỏng rồi.
Mộc Cao Kỳ nhìn thấy Giang Trần, trái tim mới về tới ngực.
- Cao Kỳ đạo hữu, Giang Trần ta đã đáp ứng ngươi, chắc chắn sẽ không lỡ hẹn. Lúc nào chúng ta xuất phát?
- Ba ngày sau a.
Mộc Cao Kỳ đã sớm tuyển định thời gian.
- Nên chuẩn bị ta đều chuẩn bị xong, chỉ chờ ba ngày sau xuất phát.
- Được, ba ngày sau chúng ta gặp lại.
Sau khi cùng Mộc Cao Kỳ ước định tốt, Giang Trần tiễn Mộc Cao Kỳ ra về, triệu hoán Phệ Kim Thử Vương ra:
- Lão Kim, ta một mực nghĩ biện pháp, cho các ngươi tiến hóa huyết mạch. Hiện tại, có một cơ hội đến rồi.
Từ lần trước, sau khi Phệ Kim Thử Vương ăn huyết nhục của Chu Lân Hỏa Tích, đã đột phá Nguyên cảnh, thực lực tăng nhiều.
Chỉ là, huyết mạch tộc đàn tiến hóa, mới là chuyện nó quan tâm nhất. Nghe Giang Trần nói như vậy, Phệ Kim Thử Vương vui mừng quá đỗi.
- Trần thiếu, cơ hội gì?
Giang Trần nói sự tình Mộc Linh tuyền một lần:
- Lão Kim, thăm dò Mộc Linh tuyền này, chắc hẳn sẽ không đơn giản như vậy. Bất quá, chỉ cần đi vào, ta nhất định sẽ cho các ngươi một cơ hội. Ngươi trước tuyển một đám đệ tử tinh nhuệ trong tộc, huyết mạch tốt nhất, tùy thời chuẩn bị.
Sở dĩ Phệ Kim Thử Vương nguyện ý đi theo Giang Trần, ly khai mê cảnh, là vì Giang Trần hứa hẹn giúp Phệ Kim Thử nhất tộc tiến hóa huyết mạch.
Cái này liên quan đến tiền đồ cùng vận mệnh của Phệ Kim Thử nhất tộc.
Những năm này đi theo Giang Trần, Phệ Kim Thử nhất tộc nhiều lần lập kỳ công, là cánh tay đắc lực của Giang Trần.
Giang Trần cũng biết, Phệ Kim Thử nhất tộc có thể trung tâm với hắn hay không, mấu chốt quyết định ở hắn có thể giúp Phệ Kim Thử nhất tộc tiến hóa huyết mạch hay không.
Giang Trần luôn để chuyện này ở trong lòng, lần này, từ chỗ Mộc Cao Kỳ, Giang Trần rốt cục tìm được một tia manh mối.
Nếu như Mộc Cao Kỳ kia nói không sai, Mộc Linh tuyền kia, là loại Tiên Thiên Linh Địa. Một khi ở Tiên Thiên Linh Địa tẩy tủy phạt mao, hi vọng tiến hóa huyết mạch sẽ tăng nhiều.
Nếu như tộc đàn Phệ Kim Thử này, thật sự có huyết mạch của Thượng Cổ Phệ Kim Vương Thử, thì nhất định sẽ tiến hóa ra một bộ phận huyết mạch Thượng Cổ.
Nếu có thể thức tỉnh ra càng nhiều truyền thừa trí nhớ nữa, thực lực của Phệ Kim Thử nhất tộc sẽ tăng nhiều.
Hiện tại Giang Trần cần giúp đỡ, mà Phệ Kim Thử nhất tộc, tạm thời là lực lượng lớn nhất.
Phệ Kim Thử Vương vạn phần kích động:
- Trần thiếu, nếu tộc ta có thể tiến hóa ra Thượng Cổ huyết mạch, ngươi chính là đại ân nhân của Phệ Kim Thử nhất tộc chúng ta. Lão Kim ta thề, về sau nhất định hiệu trung với Trần thiếu.
Phệ Kim Thử Vương rất thông minh, nó đi theo Giang Trần nhiều năm như vậy, đã sớm nhìn ra Giang Trần bất phàm. Biết rõ đây là chân mệnh thiên tử của Phệ Kim Thử nhất tộc bọn nó.
Phệ Kim Thử nhất tộc, muốn cải biến vận mệnh, theo sát Giang Trần, tuyệt đối là đúng.
- Hoàng Nhi cô nương, lần này ta phải đi một khoảng thời gian. Không biết gần đây Hoàng Nhi cô nương cảm giác như thế nào?
Những tùy tùng của mình, Giang Trần rất yên tâm. Nhưng Hoàng Nhi cô nương do Thuấn lão phó thác, Giang Trần nhận ủy thác của người, là không thể không chiếu cố tốt.
Tuy trải qua mấy lần ở chung, Giang Trần biết Hoàng Nhi không phải phàm nhân. Nhưng mặc kệ Hoàng Nhi lai lịch thần bí cỡ nào, uẩn giấu bao nhiêu thực lực, thì ở trong nội tâm Giang Trần, Hoàng Nhi thủy chung là bệnh nhân do Thuấn lão phó thác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.