Chương trước
Chương sau
Kể từ đó, có thể mượn cơ hội đánh mặt Cửu Sư lão tổ thoáng một phát.
Không nghĩ tới, tính toán lại đánh hụt rồi.
Kế tiếp xuất hiện, là đệ tử Tử Dương Tông La Hoàng. Lựa chọn của hắn cũng rất trực tiếp, là Tử Dương Tông, không có bất kỳ ngoài ý muốn.
La Hoàng này tu luyện 《 Phần Thiên Đại Nhật Kinh 》, có lạc ấn của Tử Dương Tông thật sâu, đi tông môn khác, đó là tự hủy tương lai.
Sau đó xuất hiện, là một đệ tử thiên tài của Lưu Vân Tông, cũng lựa chọn ở lại Lưu Vân Tông. Tông môn lạc ấn của Lưu Vân Tông cũng rất sâu, ly khai Lưu Vân Tông, đến tông môn khác, khẳng định không thành châu báu.
Xuất hiện thứ tư là đệ tử Vạn Linh Tông Nguyên Thanh Lộc, hắn cũng lựa chọn lưu thủ Vạn Linh Tông.
Ba người tiếp theo, theo thứ tự là đệ tử của Tử Dương Tông, Vạn Linh Tông cùng Lưu Vân Tông, đều không có gì ngoài ý muốn, lựa chọn tông môn của mình.
Đến phiên người thứ tám xuất hiện, là Bảo Thụ Tông Thang Hồng.
Đối với Thang Hồng này, Truy Dương lão tổ lại động ý niệm thu mua. Cũng biết tiểu tử này rất đau đầu, ở Bảo Thụ Tông nổi danh không thích sống chung.
Cho nên, Truy Dương lão quái cảm thấy đây là một cơ hội đục khoét nền tảng tốt.
Đương nhiên, Bảo Thụ Tông Thiên Diệp lão tổ ưu tiên xuất hiện. Thiên Diệp lão tổ đối với chuyện đào góc tường người khác là không có hứng thú gì, nhưng đối với thiên tài bổn môn, lại xem rất nặng.
Cho nên, Thiên Diệp lão tổ liên tục đồng ý, sẽ thu Thang Hồng làm thân truyền đệ tử, dốc lòng dạy bảo. Tài nguyên tông môn, sẽ vì hắn nghiêng, hưởng thụ quyền lợi như Liên Thương Hải cùng Tạ Vũ Phàm.
Tựa hồ Lưu Vân Tông Băng Lam Tôn Giả đối với loại đệ tử như Thang Hồng không quá hứng thú, chỉ nói vài câu đơn giản.
Vạn Linh Tông Cửu Sư lão tổ, ở trên người Thang Hồng thấy được một loại dã tính, cho nên cũng bỏ ra một chầu miệng lưỡi, hi vọng kéo Thang Hồng đến Vạn Linh Tông của mình. Bất quá dùng hiểu biết của hắn đối với Thang Hồng, tựa hồ cảm thấy hi vọng không lớn.
Đến phiên Truy Dương lão quái xuất hiện, hắn cảm thấy đây là một cơ hội đục khoét nền tảng ngàn năm khó gặp. Trên mặt treo nụ cười tự tin, nhìn qua Thang Hồng.
- Thang Hồng, thiên phú cùng thực lực của ngươi, là trong lúc tiến hành, bị đánh giá thấp nhất. Dùng cảnh giới tâm lực của ngươi, tương lai rất có hi vọng trùng kích Nguyên cảnh. Đáng tiếc, tông môn của ngươi, lại không có thể đào móc tiềm lực của ngươi, không có theo tài năng tới đâu mà dạy, làm cho thời gian của ngươi bị hoang phế. Ta hi vọng ngươi gia nhập Tử Dương Tông, ta ở trên người của ngươi, thấy được tiềm lực giống như Lôi Cương Dương. Ở trên tay của ta, ta chí ít có sáu bảy thành nắm chắc, bồi dưỡng ngươi thành Nguyên cảnh.
Những lời này của Truy Dương lão tổ, là trải qua an bài tỉ mỉ. Vốn là ly gián quan hệ của Thang Hồng cùng Bảo Thụ Tông thoáng một phát, lại đặt Thang Hồng cùng Lôi Cương Dương ở một độ cao so sánh, gia tăng độ hảo cảm, sau đó dùng Nguyên cảnh hấp dẫn, sáu bảy thành nắm chắc, đủ khiến cho người trẻ tuổi điên cuồng.
Không thể không nói, lí do thoái thác của Truy Dương lão tổ, rất có sức hấp dẫn, rất có tính nhắm vào.
Hơn nữa, hắn rất nhạy cảm nhìn ra tình cảnh xấu hổ của Thang Hồng ở Bảo Thụ Tông, nên lợi dụng điểm này, châm ngòi ly gián.
Bảo Thụ Tông vẫn là Tạ gia cùng Thiết gia nội chiến, cầm giữ lấy lợi ích tông môn. Thiên Diệp lão tổ gần đây không tranh quyền thế, ở phương diện khống chế tông môn, không có lôi lệ phong hành, thủ đoạn cường thế như Truy Dương lão tổ.
Tính cách của Thiên Diệp lão tổ lạnh nhạt, ở trong Tứ Đại Tôn Giả, đối với tông môn có lực khống chế yếu nhất. Đây cũng là nguyên nhân trọng yếu khiến hai nhà Tạ Thiết nội chiến không ngớt.
Truy Dương lão quái nắm chuẩn điểm này, vạch sự tình Thang Hồng ở trong khe hẹp hai nhà Tạ Thiết, tả hữu bị khinh bỉ, cho nên ly khai Bảo Thụ Tông, gia nhập Tử Dương Tông, đó là lựa chọn không còn gì tốt hơn.
Nói thật, Thang Hồng ở thời khắc này, vậy mà thật sự có một tia dao động.
- Thang Hồng, ở lại Bảo Thụ Tông. Ta cũng sẽ gia nhập Bảo Thụ Tông.
Lúc Thang Hồng gian nan lựa chọn, một đạo truyền âm truyền vào trong đầu hắn.
Là lão Đại.
Thang Hồng nghe được, dĩ nhiên là thần thức truyền âm của lão Đại.
Lão Đại muốn gia nhập Bảo Thụ Tông?
Nghe được tin tức này, Thang Hồng không còn một chút do dự, cười ha ha, bàn tay gãi lấy đầu tóc.
- Ta quyết định, ở lại Bảo Thụ Tông.
Thang Hồng cười đến thập phần sáng sủa. Dáng người của tráng hán này cực lớn, cười rộ lên, ánh mắt lại đơn thuần sạch sẽ, nghiễm nhiên như một đại nam hài đơn thuần nhà bên, không có chút tạp chất.
Thiên Diệp lão tổ nghe vậy, tâm treo cao cũng hạ xuống chỗ cũ. Ở trước một khắc Thang Hồng làm ra lựa chọn, hắn có một loại dự cảm mãnh liệt, Bảo Thụ Tông sẽ mất đi tên thiên tài Thang Hồng này rồi.
Bởi vì, Thiên Diệp lão tổ hồi tưởng chuyện cũ, phát hiện Thang Hồng này ở Bảo Thụ Tông, hoàn toàn không có hưởng thụ đến đãi ngộ đặc thù gì.
Dùng cá tính không bị trói buộc của Thang Hồng, có lý do gì quyến luyến Bảo Thụ Tông, nhớ ơn Bảo Thụ Tông?
Cho nên, nghe được Thang Hồng lựa chọn, Thiên Diệp lão tổ cơ hồ có chút không tin lỗ tai của mình, nhưng trong lòng thì cảm khái ngàn vạn, âm thầm khuyên bảo mình, về sau nhất định phải coi trọng nuôi dưỡng thiên tài tông môn.
Truy Dương lão quái nghe vậy, cũng khó có thể tin.
Vừa rồi hắn cảm giác mình du thuyết, tuyệt đối có chín thành nắm chắc. Dùng ánh mắt của hắn, tự nhiên nhìn ra cách nghĩ của Thang Hồng trong khoảnh khắc đó, kia tuyệt đối là dao động.
Thế nhưng mà, bỗng nhiên tầm đó, Thang Hồng như nhận được ám chỉ gì, lộ ra dáng tươi cười cuồng hỉ, sau đó liền dứt khoát lựa chọn Bảo Thụ Tông.
- Nhất định có người ám chỉ cho hắn, là ai? Lại dám phá hư chuyện tốt của ta?
Truy Dương lão quái trong cơn giận dữ, ánh mắt lợi hại dò xét bốn phía một phen.
Bất quá, vô luận hắn nhìn thế nào, cũng không thu hoạch được gì.
Chứng kiến Thang Hồng muốn lui ra, đột nhiên Truy Dương lão quái hỏi:
- Thang Hồng, vừa rồi có người âm thầm cho ngươi hứa hẹn gì sao?
Thang Hồng cười ha ha:
- Cái này cùng tuyển bạt có quan hệ sao?
Nói xong, cũng không thèm nhìn Truy Dương lão quái, lui trở về.
Kế hoạch đục khoét nền tảng của Truy Dương lão quái lại thất bại lần nữa, một bụng nóng tính. Hai lần ra tay, hắn đều cảm thấy rất có nắm chắc, lại không nghĩ rằng, liên tục thất thủ.
Lúc này đào Thang Hồng, càng là thua không hiểu thấu. Cơ hồ là thiên tài đến tay, vậy mà đột nhiên bay mất.
Trong lúc đó, Truy Dương lão quái nhớ tới quan hệ của Thang Hồng cùng Giang Trần. Trong nội tâm khẽ động, ánh mắt âm trầm vọt tới Giang Trần.
Không thể không nói, trực giác của Nguyên cảnh lão quái là phi thường kinh người. Tâm niệm của hắn vừa động, liền kiên định phán đoán của mình.
- Tiểu tử thế tục, có phải vừa rồi là ngươi lắm mồm hay không?
Truy Dương lão quái truyền âm quát hỏi. Hắn biết rõ quan hệ của Thang Hồng và Giang Trần. Biết Thang Hồng rất nghe lời Giang Trần, cam tâm tình nguyện nhận hắn làm lão Đại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.