Chương trước
Chương sau
- Đúng vậy, không thể nhịn nữa rồi. Một chu kỳ trước, ta nói sao kỳ như vậy. Mười danh ngạch tấn cấp, Tử Dương Tông chiếm năm cái. Nếu như nói không có ăn gian, các ngươi tin sao?
- Đúng, thân là giám khảo, vậy mà ăn gian mưu tư! Bởi vì thù riêng, vậy mà quan báo tư thù!
- Ha ha, đáng tiếc gậy ông đập lưng ông, lại bồi hai đệ tử vào.
Một khi khiến cho nhiều người tức giận, đích thật là rất khó dẹp loạn. Sớm đã có giám khảo khác, liên lạc cự đầu tông môn của mình.
Sự tình phát sinh ở Địa Linh khu, rất nhanh liền rơi vào trong tai những cự đầu của bốn đại tông môn.
- Cái gì? Địa Linh khu kịch biến? Người khảo hạch tập thể bạo động, muốn vạch tội Thủy Nguyệt Đại Sư?
Tử Dương Tông tông chủ Tử Húc Chân Nhân nghe được tin tức, liền sợ ngây người.
- Lão tổ, cái này không phải là tin tức giả chứ?
Tử Húc Chân Nhân sợ hãi hỏi.
Sắc mặt của Truy Dương lão tổ âm trầm như nước, giờ phút này hắn cũng có chút hối hận quyết định của mình. Vốn, hắn có thể phái người khác đi chủ trì Địa Linh khu.
Lần này danh ngạch tuyển chọn người phụ trách, bốn đại tông môn chia đều. Người tổng phụ trách Địa Linh khu rơi vào trên tay Tử Dương Tông.
Truy Dương lão tổ niệm tình Thủy Nguyệt Đại Sư đào móc được Long Cư Tuyết, cố tình cho Thủy Nguyệt Đại Sư chút ban thưởng, cho nàng lộ diện nhiều, dương danh lập vạn.
Thế nhưng mà, Thủy Nguyệt này bất tranh khí như vậy, làm đến trình độ như vậy?
Giám khảo cùng thí sinh hợp nhau tấn công, cái này là người người oán trách cỡ nào a?
- Tử Húc, đi, ngươi theo ta đi Địa Linh khu nhìn xem. Tin tưởng mấy lão quái khác, nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội này, tố cáo Tử Dương Tông ta!
Trong giọng nói của Truy Dương lão tổ, cũng có chút buồn bực.
Lão tổ cùng cự đầu của ba đại tông môn khác, đều ở trước tiên nhận được tin tức.
Sau khi biết được chân tướng sự tình, những cự đầu này đều thiếu kiên nhẫn rồi. Đây chính là cơ hội tốt a, cơ hội vạch tội Tử Dương Tông tuyệt hảo.
Vốn, lần này Tử Dương Tông ở trong tuyển bạt thập phần cường thế, nghiễm nhiên tự cho mình là lão Đại của bốn đại tông môn, cái này để cho tam tông khác rất không vui.
Lần này, Thủy Nguyệt Đại Sư còn làm ra sự tình thao túng trận đấu, dùng hiểu rõ của bọn hắn đối với Thủy Nguyệt Đại Sư, loại sự tình này, không phải là không có khả năng.
Cho nên, những người này đều vội vàng chạy tới Địa Linh khu.
Một khi một người gây ra công phẫn, cục diện sẽ rất khó vãn hồi.
Tứ Đại Tôn Giả tự mình ra mặt, trải qua một loạt điều tra, cộng thêm giám khảo khác làm chứng, còn có rất nhiều Võ Giả chứng thực.
Cuối cùng nhất ngoại trừ Truy Dương Tôn Giả, ba tôn giả khác đều nhất trí nhận định, Thủy Nguyệt Đại Sư này thao túng trận đấu.
- Liên tục bốn chiến, chính giữa không có bất kỳ ngừng lại. Các ngươi ai có thể nói cho ta biết, có lý do gì tin tưởng đây không phải con người thao túng?
Cửu Sư Tôn Giả kêu lên.
Lưu Vân Tông Băng Lam Tôn Giả lắc đầu:
- Cái này thật quá đáng. Truy Dương đạo huynh, việc này, Tử Dương Tông ngươi làm quá mức rồi.
- Truy Dương đạo hữu, ngươi cho một câu nói a.
Thiên Diệp lão tổ thản nhiên nói.
Truy Dương Tôn Giả phiền muộn, bây giờ hắn đối với Thủy Nguyệt Đại Sư cũng rất thất vọng. Hiện tại tường ngã mọi người đẩy, nếu như không đổi Thủy Nguyệt Đại Sư, là không có cách nào ứng phó ba lão quái kia.
Xem tư thế những người bị khảo hạch kia, không đổi Thủy Nguyệt Đại Sư, rất có thể bọn hắn sẽ bỏ thi đấu!
Truy Dương lão tổ hừ một tiếng, tuy hắn bá đạo, nhưng loại cục diện này, hoàn toàn đứng không vững đạo lý, hắn còn có thể làm sao?
- Dù sao tam tông các ngươi, đã sớm nhìn chằm chằm vào vị trí này rồi. Ngươi nói làm sao bây giờ? Chẳng lẽ Tử Dương Tông ta nhường lại, tam gia các ngươi có thể hòa hòa khí khí tuyển ra một người?
- Như thế nào không thể?
Cửu Sư Tôn Giả cười nói.
- Ta đề nghị, tam tông tất cả đề cử một người ra, cộng đồng chấp chưởng khảo hạch Địa Linh khu.
- Có đạo lý, ta xem có thể.
Băng Lam Tôn Giả gật đầu tán thành.
Thiên Diệp lão tổ cười ha ha:
- Ta cũng không có ý kiến.
Chỉ cần đuổi Thủy Nguyệt Đại Sư đi, để cho Tử Dương Tông nhường lại vị trí tổng phụ trách, tam tông cùng một chỗ chấp chưởng cũng không có gì.
Dù sao, bọn hắn vốn là vì chèn ép Tử Dương Tông.
Truy Dương lão tổ phiền muộn muốn chết, nhưng cũng chỉ có thể lặng yên nhận thức, hừ nhẹ một tiếng, ánh mắt liếc nhìn Giang Trần:
- Người thiếu niên, tựa hồ mỗi lần có việc, đều không thể thiếu bóng dáng của ngươi a.
Giang Trần đối mặt uy nghiêm của Truy Dương Tôn Giả, lại cười nhạt một tiếng:
- Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Chẳng lẽ lão tổ đem môn nhân sai lầm, quy kết đến trên đầu ta sao?
- Ha ha ha, nói rất hay.
Cửu Sư lão tổ cười to đi tới.
- Chàng trai, ta nghe nói qua chuyện của ngươi, lão tổ ta chỉ muốn nói, ngươi như vậy mới tốt! Thiên tài chính thức nên giống như ngươi, bất khuất kiên cường, không bị ngoại lực chấn nhiếp, đi con đường của mình.
- Cửu Sư lão quái, ngươi không nói lời nào, không có người bảo ngươi câm!
Truy Dương Tôn Giả lạnh lùng nói.
- Hắc hắc, ta muốn nói liền nói, ngươi quản được sao? Trước tiên quản tốt môn nhân đệ tử, đừng có lại làm trò cười nữa.
Cửu Sư lão tổ cười quái dị một tiếng, vẻ mặt trào phúng nhìn Thủy Nguyệt Đại Sư.
Thủy Nguyệt Đại Sư xấu hổ, ánh mắt oán hận bắn về phía Giang Trần, trong nội tâm đã hận đầu sỏ gây nên tới cực điểm.
- Cái súc sinh này, hủy hai đệ tử của ta, hôm nay còn hại ta thân bại danh liệt, ở trước mặt Nguyên Cảnh Tôn Giả mất mặt xấu hổ!
Thủy Nguyệt Đại Sư chưa bao giờ là thiện nam tín nữ, giờ phút này hận ý đối với Giang Trần, thật sự là như sóng biển.
- Người trẻ tuổi, lần trước lão phu cho ngươi đề nghị, như trước có hiệu lực. Võ đạo thiên tài, nhất định phải lựa chọn tốt con đường của mình. Đi một bước đúng, là kim quang đại đạo; đi nhầm một bước, sẽ là vực sâu vạn trượng.
Truy Dương Tôn Giả cười lạnh một tiếng, hất tay áo lên:
- Đi!
Một đám cao tầng Tử Dương Tông, đều theo hắn bay đi, trước khi Thủy Nguyệt Đại Sư đi, ánh mắt như độc xà nhìn chằm chằm vào Giang Trần hồi lâu, lúc này mới theo đuôi mà đi.
Giang Trần biết rõ, mình xem như triệt để đắc tội lão bà này.
- Người trẻ tuổi, đừng để ý tới Truy Dương phong tử kia, Tử Dương Tông bọn hắn, gần đây đã quen hoành hành ngang ngược. Lần này mất mặt mũi, dù sao cũng phải tìm một chút tràng diện đến dọa ngươi.
Cửu Sư Tôn Giả cười ha ha.
- Nhớ kỹ một điểm, bất kể là Võ Giả thế tục, hay Võ Giả tông môn, cuối cùng đều là Võ Giả của liên minh 16 nước. Lần này tuyển bạt, không có thiên kiến bè phái, chỉ có đại cục của liên minh 16 nước.
- Cửu Sư lão quái, lão phu rất ít nhận đồng ngươi, bất quá lúc này, lại phải đồng ý một lần.
Thiên Diệp lão tổ cười một tiếng dài, cũng đi tới.
- Người trẻ tuổi, ở trên chuyện này, ngươi không làm sai cái gì. Chỉ cần đường của mình chính xác, thì không nên vì bất cứ uy hiếp gì mà thay đổi. Chờ ngươi đến cấp bậc như chúng ta, liền sẽ minh bạch, đạo của mình trọng yếu đến cỡ nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.