Lê Họa dùng khăn giấy lau khô mặt, dặm lại chút phấn. Cho dù mệt mỏi cỡ nào, cô cũng không muốn để người khác trông thấy bộ dạng uể oải của mình. Thật ra đây chỉ là một thói quen mà thôi, không phải cố tình khiến người khác nghĩ mình sống tốt, chỉ là cô muốn tự nhủ rằng bản thân đang rất ổn.
Lý do mới nực cười làm sao!.
Cô ra khỏi phòng vệ sinh, không khi bên ngoài dường như không đến nỗi quá ngột ngạt. Cô khẽ nhéo cánh tay mình, cảm giác đau sẽ giúp cô tỉnh táo hơn.
Dạ dày như thể có một lỗ hổng lớn, nóng lạnh luân phiên chảy qua. Giả vờ không đau, nhưng bước chân lại không vững, chỉ là tự lừa dối bản thân mà thôi.
Gặp mấy đổng nghiệp đang tụ tập nói chuyện, cô bèn chào hỏi họ.
"Số chị đúng là sướng thật đấy, tiếp vài ly rượu đã nhận được bao nhiêu tiền boa rồi!" Tiểu Lợi lắc đầu than thở, "Nghe nói hôm nay sếp Phương rất hài lòng về chị, còn boa thêm cho chị mười phần trăm?",
Trước thái dộ thăm dò của đối phương, Lê Họa chỉ cười: "Dù có đúng thế thật thì em cũng nên biết chị đã phải đánh đổi bằng việc bào mòn dạ dày của mình."
Làm việc gì cũng cần trả giá, đâu có chuyện được hưởng lợi một cách dễ dàng.
"Lê Họa, sao cô vẫn còn ở đây?" Ai đó gọi tên cô.
"Gì thế?"
"Có người tìm cô, đợi nãy giờ rồi!"
Lê Họa gật đầu, không giấu được vẻ khó chịu trên mặt vì bị ngăn cản về nhà nghỉ ngơi.
Đối phương hẹn gặp cô trong phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh/210075/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.