🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khoảng thời gian Bối Nhuận Dư nằm vùng và sống chung với Tử Ngai là khoảng chừng hai tháng hơn. Rạng sáng như thường ngày, Bối Nhuận Dư và Tử Ngai thức dậy cùng một lúc.



Hôm nay anh vẫn tính đến hang động của bọn tội phạm, bây giờ là thời điểm thích hợp, anh đã gọi điện báo cáo trước cho cấp trên, cũng tức là Đại tướng Bối Lạc Sinh - cha của anh. Và anh cho bố trí thêm người để hành động vừa lúc.



Cơ mà không hiểu vì sao, trong lòng anh cứ có cảm giác bồn chồn và bất an khó tả. Trước khi trời rạng sáng, nửa đêm nhắm mắt nằm ngủ anh đã thấy không ổn rồi. Cho dù vợ đẹp nằm gọn trong vòng tay, anh vẫn không thể ngủ ngon giống những ngày trước.



Khi bầu trời bên ngoài dâng lên chút ánh sáng nhàn nhạt, Tử Ngai thức giấc, cô theo thói quen được anh chỉ dạy nên rướn người hôn nhẹ lên môi của anh. Anh xoa đầu cô và hôn lại như thế.



Hai người ôm nhau nằm vẫn chưa có ý định ngồi dậy. Bỗng dưng Bối Nhuận Dư hỏi Tử Ngai:



- Em có thể mãi mãi ở cạnh anh, bên anh và cùng anh đi đến một mảnh đất xa lạ khác được không?



-....



Tử Ngai im lặng suy nghĩ, tự dưng trong lòng anh có vài phần buồn bã. Hai mí mắt sụp xuống, cố gắng che khuất đi nỗi buồn đang dâng trào trong mắt anh.



Đúng lúc đang chuẩn bị tự lừa dối bản thân, anh không muốn chấp nhận việc cô ở bên anh vì bắt nguồn từ cái nhiệm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-thuong-tuong-xin-buong-tha-vo-ngoc/2752587/chuong-20.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Dốc Tình: Thượng Tướng, Xin Buông Tha Vợ Ngốc!
Chương 20: Nguyên nhân anh rời đi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.