'' Vậy hả, con lại không biết rõ mấy, con biết bác là mẹ của Nam Ân. Anh ây cũng có nói quảng thời gian anh ấy lớn lên … nên chắc bác không hiểu anh ấy rồi. Cô Linh đây tài giỏi thật cái gì cũng có chỉ không có trái tim anh ấy thôi ''
Y Mễ cười mĩm nói một cách tự tin
'' Cô đúng là miệng lưỡi '' Bà Nam có chút tức giận
'' Cháu xin lỗi nếu lời cháu nói có câu nào làm bác buồn lòng. Nếu giống trong truyền hình bác đến tìm cháu yêu cầu cháu rời xa anh ấy cùng một tấm chi phiếu. Nhưng cháu không thiếu tiền, cháu cũng sẽ không rời bỏ anh ấy, ngày nào anh ấy còn cần cháu, trái tim còn ở chỗ cháu. Cháu sẽ vẫn ở sau lưng cùng anh ấy đi trên con đường không mấy đẹp đẽ … Bác là mẹ anh ấy đáng lẻ bác phải hiểu con trai mình nhiều hơn … '' Y Mễ nhìn sang Linh Tư Mạn:'' Cô Linh cũng thật là nếu cô muốn làm gì có thể tìm tôi trực tiếp không phải qua bác gái làm gì? … Tôi là vậy không danh giá không giỏi như cô nhưng thứ tôi có là thứ cô và nhiều người đang thèm khát ''
'' Cô nghĩ tôi không hiểu con tôi sao, nó chỉ nhất thời thôi '' bà Nam nhìn về phía xa liền nói vội:'' Cùng thử đi
Aaaa
Tiếng bà Nam la lên ly trà nóng bị đỗ hết vào tay bà phía xa Nam Ân chạy đến …
Mẹ Y Mễ, Mẹ sao vậy - Nam Ân thấy tay bà đang nóng đỏ ran
'' Con chọn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-su-tan-nhan-cua-lao-dai/423598/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.