'' Nam Ân, anh thấy cái này được không? '' Y Mễ cầm trên tay chiếc và vạt màu xanh đen có đính kí hiệu tag …
Đây là căn hộ của Y Mễ, sau hôm ra toà đấy cô đã được quan toa chấp thuận tự do trong thành phố … mà có khác gì mấy đâu trước đó cô vẫn có tự do nhưng do cô không muốn đi đâu …
'' Em mua khi nào đấy '' Nam Ân cầm lên ướm lên cổ
'' Lúc trưa, em đi cửa hàng có đi ngang qua thấy đẹp ''
'' Cảm ơn em ''
Trời!!! sao cô cảm giác cô và Nam Ân như vợ chồng son …
Hai hôm nữa sẽ có phiên toà thứ hai … Cũng là phiên toà quyết định …
Nam Ân nhận thấy sự im lặng của cô, đi lại kéo cô vào trong lòng tay vuốt xoa đầu cô:'' Không được nghĩ nhiều, bọn họ sẽ phải trả lại cho em sự trong sạch ''
Y Mễ vòng tay ôm lấy eo rắn chắc của Nam Ân:'' Vâng
'' Buỗi tối em sẽ đến hộp đêm xem chút ''
Y Mễ ngước đầu lên nhìn Nam An
'' Ừh cũng được … cẩn thận có gì thì gọi anh, xong việc anh đến đón ''
Y Mễ gật đầu
Nam Ân dịu dàng nói khẽ:'' Đừng lên sân thượng
'' Tại sao?''
'' Anh sợ em còn ám ảnh, anh sợ em nghĩ nhiều thôi''
Y Mễ gật đầu, thật ra đên bây giờ cô vẫn không dám nghĩ lại khoảnh khắc Chu Yên leo lên lang can nhảy xuống, cô ta rơi xuống một mảnh bạc che mưa của sảnh … rất may không chết hẵn nhưng cũnh không tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-su-tan-nhan-cua-lao-dai/423574/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.