Y mễ bận chiếc váy ngủ ngồi xuống chiếc gê sofa gần đó vắt chéo chân …
'' Giận?'' Y Mễ nghiên đầu
Hạo Dương khẽ nhíu mày nhìn Y Mễ nói:'' Nam Ân không làm gì em chứ''
Y Mễ vẫn bình thường cứ như cô đã nghe quen câu hỏi này mỗi khi gặp riêng Nam Ân:'' Nam Thiếu sao, rất chừng mực ''
Hạo Dương hừ lạnh một tiếng, đôi mắt của hắn tấp thẳng vào ánh mặt của Y Mễ, như một vị vua đang xem xét phi tần của mình … cất giọng nói trầm:' Sang Đây ''
Y Mễ nhìn thấy đôi mắt lạnh lẽo của Hạo Dương bất giác như có một lời mê hoặc cứ vậy cô lại nghe cạnh Hạo Dương
'' ưm '' Tiếng Y Mễ rên nhẹ khi đôi môi của Hạo Dương đang đá đảo cổ của cô
Hạo Dương như con hổ khát mồi đè Y Mễ xuống sofa tay thuần thạo cởi chiếc áo ngủ mỏng trên người cô lộ ra bờ vai thanh mãnh trắng không tỷ vết, vẫn đập vào mặt hình xăm hoa văn tựa cánh hoa bỉ ngạn tự do màu đỏ … quyến rũ thu hút đến mất ý thức
Ban đêm gió thổi, nhưng khung cảnh bên trong lại khiến người khác nhạy cảm ớn lạnh
Hạo Dương áp mình lên cơ thể uốn éo của Y Mễ, cơ thể khá tương đồng chỉ xê xích chiều cao một tý. Cảm thủ tất cả đường cong trên cơ thể cô. Bàn tay nhẹ nhàng lướt qua khác điểm G. Hắn không còn quá xa lạ với cơ thể của cô …
Tư thế nhanh chống đảo ngược Y Mễ ngồi lên cơ thể hắn. Dường như vươn cung cởi ngựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-su-tan-nhan-cua-lao-dai/423541/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.