Trước mắt Hàn Kỳ Âm là một hang động vô cùng rộng lớn, ánh sáng lúc nãy phát ra từ lối ra phía trước, cô vừa đi vừa quan sát bên trong hang, trầm tích đá này cũng phải hình thành từ rất lâu rồi, còn lấp lánh đủ màu sắc khi ánh sáng chiếu vào. Không ngờ bọn họ chạy trốn lại phát hiện ra hang động này, cô thầm thích thú, trước đây Hàn Kỳ Âm vốn rất ưa thích các di tích lịch sử, thành phố cổ, nay được tận mắt chứng kiến còn được chạm vào nữa khiến cho khóe miệng cô cứ nhếch lên mãi không thôi.
Bên trong không có dấu vết của con người, các trầm tích đá còn nguyên vẹn. Ba người Cố Thâm, Tư Duệ và Hàn Thước thì hoàn toàn trái ngược hẳn với cô, bộ dạng chẳng có vẻ gì là thích thú trước điều đó, nhưng cho đến cho cả bốn người bọn họ đi ra khỏi hang động, Hàn Kỳ Âm mới thực sự là kinh ngạc trước hình ảnh mà cô nhìn thấy trước mắt.
Một kim tự tháp trắng tỏa sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời, nó to lớn và đồ sộ, đẹp đẽ hơn rất nhiều so với kim tự tháp Giza – kim tự tháp được mệnh danh là kim tự tháp lớn nhất thế giới.
Hai tay Hàn Kỳ Âm bụm lấy miệng, chấn động trước kim tự tháp khổng lồ này. Đam Mỹ H Văn
“Ôi…trời…ơi…”
Cô là một trong số những người được chứng kiến kì quan hùng vĩ này, nếu có máy ảnh ở đây, chắc chắn cô sẽ chụp lại toàn bộ cảnh tượng này, không bỏ sót một chi tiết nào.
Hàn Kỳ Âm chầm chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-me-luyen-vo-han-su-diu-dang-doc-nhat/206055/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.