Cố Thâm vẫn đứng nhìn bên ngoài. gương mặt hắn không chút cảm xúc, tựa như khung cảnh này đã quá quen thuộc với hắn. Cao Nhất Hà không phải là lần đầu tiên đến đây, thậm chí cô ta đã đến đây ba lần mà người đàn ông kia còn chưa đến đây lần nào.
Cao Nhất Hà không tin được giơ tay ôm mặt, cô ta là thiên kim tiểu thư, lần đầu tiên bị đánh tất nhiên còn đang sửng sốt, còn ánh mắt của Cố Lâm Giai thì vô cùng hung dữ, giống như sắp sửa liều mình làm bất cứ thứ gì.
Cao Nhất Hà cho dù vênh váo đến mấy cũng phải bị ánh mắt kia làm cho chùn bước, cô ta không ngờ Cố Lâm Giai còn dám ra tay với mình. Cô ta lùi lại giữ khoảng cách với Cố Lâm Giai, cố nói thêm một câu nữa
"Cố Lâm Giai! Cô suy nghĩ cho kĩ đi! Nếu không đừng trách tôi ra tay độc ác!"
Nói xong, cô ta vội rời đi trước ánh mắt hung dữ của Cố Lâm Giai, đẩy cửa ra còn bắt gặp Cố Thâm đứng bên ngoài, cô ta nhìn bộ dạng của hắn, lúc bắt gặp đôi mắt lạnh lùng đó thì chợt nổi da gà, sau đó là khinh bỉ rời đi.
Sau khi Cao Nhất Hà đi thì Cố Lâm Giai cũng ngồi bệt xuống sàn, nước mắt tuôn rơi trên gò má trắng mịn. Cố Thâm bước vào, thấy mẹ khóc mà hắn cũng không chạy lại an ủi, chỉ đi đến góc nhà cầm cây chổi lên quét mảnh vỡ của cái cốc lúc nãy bị rơi xuống đất bỏ gọn vào trong khau hót, đổ vào thùng rác.
Cố Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-me-luyen-vo-han-su-diu-dang-doc-nhat/1269942/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.