Giống như lần trước bị ném vào chuồng hổ, chết đến nơi rồi mà còn vẫn không chịu nói. Trong hai người bọn họ, quả thật Mạc Tư Huyền không biết rồi ai sẽ phải chịu ai nữa.
Mộ Dung Nham lại đến chậm một bước.
Khi anh biết Hàn Kỳ Âm đang ở đâu thì Cố Thâm đã đưa cô đi rồi.
Khóe môi anh lộ ra nụ cười khổ, đúng là ông trời trêu ngươi, tại sao một người đàn ông tàn nhẫn và lạnh lùng như vậy mà cô lại yêu hắn?
Mặt khác Mộ Dung Nham liên tiếp nhận được cuộc gọi giục giã từ ông Mộ trở về Mộ gia,việc anh đột ngột bỏ mặc tất cả để rời đi khiến cho các cổ đông phẫn nộ, liên tiếp đòi gặp mặt anh nói chuyện.
Giữa Mộ gia và Hàn Kỳ Âm, anh không muôn phải bỏ gì cả. Nhưng anh lại bắt buộc phải lựa chọn, cô đã chọn Cố Thâm, còn anh...
Mộ Dung Nham cảm tưởng mình đứng giữa dòng người đông đúc mà vẫn thấy thật lạc lõng. Người đi đường đều liếc nhìn anh, các cô gái hôm nay hết được ngắm nhìn tổng tài lạnh lùng lại đến mỹ nam tuấn tú, trong lòng thầm cảm thấy thật may mắn.
"Mộ thiếu, Ngài Mộ lại gọi điện ạ."
Thuộc hạ của anh báo lại, Mộ Dung Nham lát sau mới trả lời
"Về Mộ gia."
"Vâng."
Anh chỉ muốn được nhìn thấy cô cho thỏa nỗi nhớ, nhưng mà đến nhìn cũng chẳng nhìn được.
Siêu xe lướt băng băng trên đường, mang theo nỗi buồn trong tim Mộ Dung Nham...
"Hàn Kỳ Âm, nếu anh gặp em trước hắn thì em liệu có thích anh..?"
Đáng tiếc câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-me-luyen-vo-han-su-diu-dang-doc-nhat/1269938/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.