Cố Thâm thấy cô ngất xỉu nhưng vẫn chưa thỏa mãn, ôm cô ngồi dậy, một phát lút cán vào sâu bên trong. Hàn Kỳ Âm kêu lên một tiếng rồi xụi lơ trong lòng hắn, cơ thể cô lạ quá...không còn chút sức lực nào...
"Đừng..."
Hàn Kỳ Âm yếu ớt rên rỉ cầu xin hắn.
"Bây giờ cầu xin thì đã muộn rồi."
Cố Thâm lạnh lùng nói, không khoan nhượng thúc mạnh một cái, bụng dưới của cô như lồi lên vì quái thú của hắn, cô chỉ đành ôm lấy cổ hắn bị hắn hung hăng rút ra đâm vào. Cố Thâm sung sướng hít sâu một hơi, đâm mạnh một lúc mới run run bắn ra, bấy giờ mới để ý cô yên lặng nãy giờ, không còn rên rỉ.
"Hàn Kỳ Âm. "
Hắn rút ra khỏi, chất dịch cũng theo đó mà trào ra, cô mềm nhũn ngã xuống. may mà hắn đỡ lấy, gương mặt cô mồ hôi nhễ nhại, yếu ớt dựa vào lồng ngực hắn.
"Hàn Kỳ Âm. "
Cố Thâm vỗ vỗ nhẹ vào mặt cô, cô vẫn không chút phản ứng.
"Hàn Kỳ Âm, nếu em còn giả vờ ngất xỉu, tôi sẽ làm tiếp..."
Hắn đe dọa cô, trước đây cô cũng giải vờ ngất để lừa hắn nhưng hiện tại hắn nói thế cô vẫn không mở mắt.
Cố Thâm cảm nhận cô có chuyện không ổn, trực tiếp ôm lấy cô định ra ngoài tìm bác sĩ nhưng chợt nhớ ra cả hai người đang không có mảnh vải che thân. Hắn mặc quần áo vào với tốc độ nhanh nhất, khuy áo còn cài lệch, sau đó nhìn cái váy của cô bị hắn xé rách, mở tủ lấy bừa một cái váy mới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-me-luyen-vo-han-su-diu-dang-doc-nhat/1269909/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.