"Vậy Mạc Tư Huyền thế nào rồi?"
"Đã khá hơn."
Hắn không nói cho cô biết việc Mạc Tư Huyền cần loại cỏ hiếm kia.
Bầu không khí bỗng chốc rơi vào yên ắng, dưới ánh mắt chăm chú của hắn Hàn Kỳ Âm bối rối lấy giấy tờ mà cô phải làm cả buổi sáng mới xong, đưa đến trước mặt hắn
"Lão đại, đây là giấy tờ em đã kiểm tra rồi sàng lọc giúp anh, anh xem thử đi."
Cố Thâm hơi nhướn mi, đón lấy giấy tờ trên tay cô, cầm lên xem xét. Hàn Kỳ Âm hồi hộp chờ đợi, hắn xem xong thì đặt tập tài liệu xuống, sắc mặt trầm ngâm
"Sao...sao vậy lão đại? Có vấn đề gì sao?"
"Đúng vậy."
"Vấn đề gì?"
Cô luống cuống hỏi.
Cố Thâm liếc nhìn cô, thong thả đáp
"Vấn đề chính là....em làm rất tốt."
Nhịp tim trong lồng ngực đập thịch một cái, hắn lại cố tình trêu cô!
Cố Thâm xoa đầu cô "Em làm tốt lắm."
Hàn Kỳ Âm đỏ mắt ôm lấy hắn
"Chỉ cần giúp được anh là em thấy vui rồi..."
"Em biết mấy hôm nay vì chuyện của Mạc Tư Huyền mà anh rất bực bội, nhưng anh hãy chú ý giữ gìn sức khỏe, đừng làm việc quá sức."
Tối hôm qua hắn đến phòng cô muộn như thế mà sáng nay đã rời đi từ sớm, có điều cô không biết mỗi khi có chuyện là hắn lại bị mất ngủ. Cho đến khi có cô, ôm cô thì hắn mới ngủ được một chút.
Hàn Kỳ Âm nhìn quầng thâm mờ mờ dưới mắt hắn, vẫn không thể nào ảnh hưởng tới vẻ đẹp trai như tạc, cô lấy tách trà rồi đưa cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-me-luyen-vo-han-su-diu-dang-doc-nhat/1269905/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.