"Xem ra đúng là người phụ nữ của Cố Thâm, rất chung tình với hắn."
Vệ Hoằng nói.
Nước mắt Mộ Dung Tuyết đã thấm ướt cả miếng vải băng mắt, hai lần rồi. Lần trước là rơi vào tay bọn khủng bố, lần này là rơi vào tay bọn bắt cóc, cả hai lần tính mạng của cô đều không một ai quan tâm hay để ý tới...
Vệ Hoằng làm sao biết được cô không phải là Hàn Kỳ Âm, càng không phải là người phụ nữ của Cố Thâm. Thì lấy đâu ra người cứu cô chứ?
Mộ Dung Tuyết không nói thêm gì nữa. Vệ Hoằng hôm nay mục đích chính là muốn ép Cố Thâm, còn từ miệng Mộ Dung Tuyết mà moi được thông tin gì của hắn thì ông ta cũng không hi vọng lắm.
Gắn bom vào người cô rồi, ông ta lại hỏi Cố Thâm đã trả lời chưa. A Kiếm nói hắn chưa trả lời, Vệ Hoằng cười haha công kích cô
"Uổng công cô chung tình với hắn, trong khi hắn lại bỏ mặc để cô chết."
Mộ Dung Tuyết im lặng.
Vệ Hoằng nhìn cô một lúc rồi đứng dậy
"Khi nào hắn trả lời, báo lại cho ta. Còn nữa, tạm thời chưa động vào nó."
Hai tên A Kiếm và A Thủ vâng một tiếng.
Mộ Dung Tuyết cảm nhận được Vệ Hoằng đã rời đi, hai tên còn lại cũng ra ngoài cửa đứng canh gác, cô tựa người vào tường, trên người đang là bom hẹn giờ nên chẳng dám cựa quậy. Vệ Hoằng đúng là độc ác, ông ta gắn bom thì cô chạy hay không chạy kết quả vẫn là chết.
Hóa ra thế giới của bọn họ chính là như thế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-me-luyen-vo-han-su-diu-dang-doc-nhat/1269891/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.