"Lão đại, đừng mà..."
Hàn Kỳ Âm thử van xin lần cuối, ngộ nhỡ có ai đến đây...
Cố Thâm "Bây giờ tôi tha cho em, thì ai chịu trách nhiệm với nó?"
Hắn cạ cạ thứ đó vào mông cô, qua lớp vải vẫn cảm nhận rõ hơi nóng.
Hàn Kỳ Âm ".."
Hức...Lí lẽ ngang ngược gì vậy...? Có phải lỗi tại cô đâu...
Cố Thâm thấy cô không trả lời. Hắn biết rõ không ai dám vào đây, nhưng muốn trêu chọc cô thêm, thế là tay bắt đầu luồn vào trong, sờ mó bông hoa nhạy cảm.
"A!"
Hàn Kỳ Âm giật nảy mình, khẩu súng trong tay liền rơi xuống.
"Ưm..."
Phần dưới của cô nhanh chóng cảm nhận được hắn, ngón tay Cố Thâm mới sờ bên ngoài mà cô đã ướt, thế là nhanh chóng vào sâu bên trong.
"Ah...a...."
Chân cô run rẩy đứng không vững, phải bám vào cánh tay của hắn. Cố Thâm căn vào phần gáy nhạy càm của cô, giọng nói trầm xuống
"Bây giờ em muốn tôi làm gì tiếp theo?"
"A....không...đừng mà..."
Cô rên rỉ ngắt quãng, đầu lưỡi hắn mút mạnh để lại dấu hôn sau phần gáy trắng noãn
"Tôi đã bảo em nói dối là không ngoan."
Cô nói dối cái gì chứ...
Hơi thở của Hàn Kỳ Âm đã gấp gáp hơn, một tay Cố Thâm đưa lên xoa bóp bầu ngực mềm mại, bên dưới cô co rút mãnh liệt gắt gao hút chặt lấy ngón tay hắn. Tầm mắt cô đã mờ mịt vì khoái cảm, nhưng Cố Thâm đột nhiên rút tay ra, kéo khóa quần trực tiếp đưa quái thú đâm thẳng vào.
"A!"
Hàn Kỳ Âm kêu lên, ở dưới run rẩy co thắt dữ dội, bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-me-luyen-vo-han-su-diu-dang-doc-nhat/1269889/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.