Mạc Tư Huyền lúc này cũng đang trong phòng, anh vừa mới tắm xong, nước từ trên tóc chảy từng giọt xuống lồng ngực vạm vỡ cùng cơ bụng săn chắc. Anh cầm khăn bông lau lau tóc, sau đó ngồi xuống sofa cầm ipad lên xem. Bông nhiên trong đầu lại hiện lên gương mặt của Mộ Dung Tuyết, cái hôn bất ngờ của cô và hương vị ngọt ngào dường như vẫn còn đọng lại trên môi anh. Mạc Tư Huyền hít sâu một hơi gạt sang một bên.
Tại sao đột nhiên Mộ Dung Tuyết lại đến tận đây, còn nói thích anh nữa. Cô nàng với tính khí tiểu thư đó lần trước còn lớn tiếng đòi anh phải xin lỗi, sau đó lần thứ hai gặp lại, rõ ràng bị đạn bắn đau như thế mà còn không kêu, dáng vẻ đó...
Mạc Tư Huyền nhếch môi cười, đúng là cứng đầu cứng cổ. Còn cả hôm nay, vừa gặp đã cưỡng hôn anh ngay lập tức, cả một đống câu nói vô lí, đúng là bó tay.
Đây không phải lần đầu tiên Mạc Tư Huyền có con gái theo đuổi, trước đây có rất nhiều cô gái yêu thầm anh, nhưng Mộ Dung Tuyết là người đầu tiên lại dám táo tợn hôn anh trước mặt lão đại. Nhớ lại thôi là thái dương của anh liền giật giật.
Công việc ở Cố gia bận đến nỗi không có thời gian để Mạc Tư Huyền suy nghĩ đến chuyện yêu đương. Nói anh không muốn yêu thì cũng không đúng, nhưng chưa gặp được ai khiến anh hứng thú và do đặc thù công việc, có khi người tầm thường biết được lại hoảng sợ bỏ chạy ấy chứ.
Bàn tay này đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-me-luyen-vo-han-su-diu-dang-doc-nhat/1269879/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.