Một mình cô được phép sinh con cho hắn...
Hàn Kỳ Âm nhất thời không thốt lên lời, bởi vì có quá nhiều cảm xúc đan xen. Xúc động, hồi hộp, lo lắng, vui mừng...cô không thể diễn tả nó được bằng lời.
"Ngốc. Em khóc cái gì chứ?"
Hắn lau đi giọt nước mắt trên gương mặt cô, Cố Thâm tưởng rằng cô sợ phải sinh con cho hắn, trong lòng lại thấy không vui nhưng ngoài mặt vẫn lạnh lùng
"Tôi không bắt em phải có thai ngay bây giờ. Em không cầm phải sợ đến phát khóc như thế."
Hắn đâu có coi cô là cái máy đẻ, nhìn Hàn Kỳ Âm khóc nức nở mà hắn không biết phải dỗ dành thế nào, thế là một công đôi chuyện, lấy môi mình chặn lại miệng nhỏ đang khóc nức nở kia.
"Ưm..."
Cô bị hắn hôn đến mụ mị cả đầu óc, quên cả khóc. Đến khi Cố Thâm buông ra thì Hàn Kỳ Âm đã nín khóc, cô nắm lấy vạt áo hắn, rưng rưng nói
"Lão đại...anh đừng lừa dối em..."
Cố Thâm búng tay một cái vào trán cô
"Ai lừa em?"
"Sinh con...sinh con không phải là chuyện đơn giản, em...em không muốn gây rắc rối cho anh..."
Hàn Kỳ Âm khó khăn nói, hai bàn tay xoắn xuýt vào nhau...
"Chỉ cần tôi muốn, ai dám phản đối chứ?"
Cố Thâm siết chặt lấy eo cô.
Chỉ cần hắn muốn thì không ai có thể ngăn cản.
Cô nhìn hắn, trong lòng xúc động khôn nguôi. Biết tính hắn nói là sẽ làm, nhưng cô không muốn giống như lời Mạc Tư Huyền nói là trật tự bị đảo lộn.
Và Cố Thâm phải một mình đứng ở giữa, lựa chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-me-luyen-vo-han-su-diu-dang-doc-nhat/1269870/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.