Cố Thâm "Em không vô dụng."
"Em rất đáng yêu. Chỗ đó của em khiến tôi cảm thấy rất thoải mái, chỗ này còn mềm mại đầy đặn, da thịt trắng trẻo. Tiếng rên rỉ của em cũng vậy...Tôi rất thích. Cả người em không có chỗ nào vô dụng cả."
Hắn đặt tay lên ngực cô xoa nắn nhẹ nhàng. Hàn Kỳ Âm càng nghe càng cảm thấy mấy lời khen này...có chút thô tục vậy...
"Ý của em không phải là như thế..."
Cô đỏ mặt. Bầu không khí rõ ràng đang nghiêm túc giờ đây lại có chút ái muội.
Cố Thâm dừng lại hạ tay xuống, chuyển sang ôm chặt eo cô. Cằm của hắn tì lên đỉnh đầu cô, thanh âm trầm trầm truyền xuống
"Tôi từng nói sẽ không để em chịu thiệt thòi hay ức hiếp..."
"Lão đại..."
Hàn Kỳ Âm đưa ngón tay lên môi hắn chặn lại
"Em không hề bị thiệt thòi hay ức hiếp gì cả. Đây là quyết định mà em đã chọn lựa, chọn lựa được ở bên cạnh anh, nếu như so với anh từng phải trải qua thì những thứ này đã là gì..."
"Hơn nữa em tin rằng sẽ có một ngày bọn họ sẽ thay đổi cái nhìn về em, sẽ dần dần chấp nhận em."
Đến Cố Thâm từng là một con người tàn nhẫn, lạnh lùng như băng tảng ngàn năm còn dần thay đổi vì cô thì sẽ có một ngày đám Tư Duệ cũng thế.
Ánh mắt Cố Thâm sâu thẳm nhìn vào cô, hắn đặt lên trán cô một nụ hôn thay cho lời muốn nói. Trong căn phòng tràn ngập ấm áp yêu thương, không cần biết bên ngoài gió tanh mưa máu.
Hằng ngày, Hàn Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-me-luyen-vo-han-su-diu-dang-doc-nhat/1269866/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.