Ánh mặt trời chiếu xuống mặt biển lấp lánh, tiếng sóng vỗ rì rào. Khung cảnh sẽ rất yên bình đẹp đẽ nếu như cô cùng với Cố Thâm không ở trên con thuyền của bọn buôn lậu.
Boza không biết từ đâu xuất hiện sau lưng cô, thanh âm của anh ta trầm thấp, mang vẻ quan tâm
"Anh ta đã đỡ chưa?"
Lúc này Cố Thâm đã giả vờ nằm xuống, hai mắt nhắm nghiền gối đầu trên đùi của Hàn Kỳ Âm. Cô đưa mắt nhìn Boza, trong đó đong đầy sự lo lắng
"Anh ấy vẫn chưa tỉnh. Có lẽ vết thương nặng hơn tôi nghĩ..."
Ánh mắt Boza nhìn Cố Thâm, hắn xoay lưng về phía Boza, nên anh ta không biết là Cố Thâm đang mở mắt, ánh mặt trời như hòa cùng với màu vàng hổ phách sáng rực rỡ...
Hàn Kỳ Âm kín đáo quan sát anh ta. Vẻ mặt Boza thản nhiên như không có gì, khi anh ta đưa mắt về cô thì Hàn Kỳ Âm lại khôi phục ánh mắt lo lắng như ban đầu.
"Thế cô chú ý một chút, chúng ta sắp đến nơi rồi."
Nói xong, Boza lại rời đi, không nói thêm bất cứ lời thừa thãi nào.
Cố Thâm lúc này vẫn kín đáo để ý tất cả. Hàn Kỳ Âm ngó nghiêng xung quanh, xác định rõ là không có ai ở gần mới nói với Cố Thâm bằng giọng chỉ hai người nghe thấy
"Lão đại, anh phát hiện có gì khả nghi hay không?"
Hắn chớp mắt một cái không đáp, tư thế gối đầu thế này nhìn bọn họ càng giống một đôi tình nhân đang yêu.
Cố Thâm chưa phát hiện ra bọn chúng có âm mưu gì, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-me-luyen-vo-han-su-diu-dang-doc-nhat/1269831/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.