Không biết phía trước bọn họ phải đối mặt với những gì. Nhưng mà sự mệt mỏi cùng lo âu cho Cố Thâm đã khiến cho hai mí mắt của cô nặng trĩu, chẳng mấy chốc Hàn Kỳ Âm đã chìm vào giấc ngủ. Nhưng nhắm mắt vào là cô cứ mơ thấy những hình ảnh hỗn loạn, mờ ảo... 
Sau khi Hàn Kỳ Âm thiếp đi vì mệt mỏi, một lát sau Cố Thâm cuối cùng cũng tỉnh lại, đôi mắt màu hổ phách chầm chậm mở ra mang theo nét lạnh lùng vốn có. Hắn cau chặt lông mày, đầu đau như búa bổ, vết thương ở bụng nhói lên từng đợt, nhưng điều quan trọng nhất mà Cố Thâm chú ý đến bây giờ không phải là nỗi đau thể xác, mà là cô gái đang nằm ở trong lòng hắn ôm chặt lấy hắn bằng cánh tay mảnh mai, từng ngón tay đều nắm chặt lấy góc áo đã sờn. 
Hàn Kỳ Âm...sao cô lại ở đây... 
Cố Thâm không vội đánh thức cô dậy mà đưa mắt quan sát xung quanh, mùi nước biển, cảm giác dập dềnh và một đống hàng hóa chất đầy trước mặt giúp hắn đoán ngay ra được bọn họ đang ở trên một con thuyền. 
Ký ức chầm chậm quay trở về trong đầu Cố Thâm rõ mồn một, lúc đó hắn đang ở trên trực thăng, bỗng nhiên trực thăng nổ bùm một cái, hắn nhanh chóng nấp ở sau cái ghế nhưng vẫn bị mảnh vỡ của trực thăng bắn ra rồi cứa vào, rơi xuống biển. 
Khi rơi xuống còn phải tránh mảnh vỡ của trực thăng, vết thương từ bụng thì chảy máu khiến hắn mãi một lúc sau mới bám được vào một mảnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-me-luyen-vo-han-su-diu-dang-doc-nhat/1269829/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.