Tư Duệ gõ gõ trước cửa phòng Cố Thâm nhưng không thấy hắn trả lời, anh ta bối rối đi đi lại lại, hỏi hai tên thuộc hạ đứng ngoài cửa
"Lão đại đi đâu rồi?"
"Lão đại vẫn trong phòng ạ."
Tên thuộc hạ đáp lời.
Kì lạ. Thế tại sao Cố Thâm không trả lời? Hay là lão đại vẫn còn đang ngủ? Nhưng đã mấy tiếng trôi qua rồi...anh ta thầm nghĩ.
Tư Duệ sốt ruột, ánh mắt chạm phải chiếc thùng rác cạnh chân tên thuộc hạ bèn hỏi
"Cái gì đây?"
Tên thuộc hạ giật mình lấy chân che đi, thùng rác dát vàng anh ta thực sự không nỡ vứt, đối mặt với ánh mắt dò xét của Tư Duệ cũng không dám giấu, đành phải đem sự thật nói hết ra
"Cái này...là của lão đại sai thuộc hạ vứt đi, nhưng chưa kịp..."
"Sao lại có máu?"
Tư Duệ nhanh mắt nhìn thấy vệt máu còn đọng lại trong ống truyền nước. Phải chăng Cố Thâm bị làm sao?
" Thuộc... Thuộc hạ cũng không biết... Có điều, lúc nãy cô Hàn Kỳ Âm vừa từ phòng của lão đại ra."
Tên thuộc hạ ấp úng, chỉ sợ Tư Duệ sẽ mang cái thùng rác đi.
"Hàn Kỳ Âm?"
Tư Duệ cau mày, lại là cô ta!
Từ khi Hàn Kỳ Âm vào Cố gia, mọi thứ dường như đảo lộn hết cả lên, sau cuộc chiến bên trong kim tự tháp nhưng anh ta vẫn không tin cô gái này, cho dù ngoài mặt Hàn Kỳ Âm có vì Cố Thâm hay có mục đích gì khác, thì Tư Duệ vẫn không tiếp nhận được.
Bấy giờ Cố Thâm mới từ phòng tắm ra, hắn khoác hờ chiếc áo choàng ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-me-luyen-vo-han-su-diu-dang-doc-nhat/1269813/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.