Hàn Kỳ Âm run run cầm lấy chiếc chìa khóa, từ lòng bàn tay truyền lại sự lạnh lẽo, bước chân Cố Thâm đã xa dần, con hổ vẫn nhìn cô chằm chằm. Vừa nhìn vừa đi đi lại lại, gầm gừ với cô. 
Cô không muốn...không muốn phải vào trong cái lồng sắt đó để chiến đấu với nó... 
Trong tay Hàn Kỳ Âm không có một vũ khí nào, vào trong đó chỉ có một con đường chết... Cố Thâm đang muốn dồn cô vào đường cùng để ép cô phải nói ra. 
Nếu cô không chịu nói, cũng không giết được con hổ kia thì cô phải rời khỏi Cố gia... 
Đúng lúc này, giọng nói băng lãnh của Cố Thâm vang lên từ chiếc camera ở trong góc càng tạo thêm áp lực cho Hàn Kỳ Âm. 
"Cô còn mười tám phút nữa." 
Hắn cho cô ba mươi phút, từ nãy đến giờ đã trôi qua mười một phút, không phải cô muốn ngồi đó bao lâu thì được. Hàn Kỳ Âm không biết rằng Cố Thâm còn giới hạn thời gian, lần này, hắn quyết ép cô đến cùng. 
Đã vậy... 
Cô sẽ liều chết theo ý hắn. 
Hàn Kỳ Âm đứng dậy, hai chân vẫn còn hơi run rẩy, bèn tựa người vào bờ tường gần đó, ngẩng đầu nhìn camera. Cố Thâm nhìn ánh mắt không sợ chết đó, giống như lần đầu tiên hắn chĩa súng vào đầu cô, khóe môi hắn hơi nhếch lên lạnh lùng. 
Con hổ nhạy bén nghe thấy động tĩnh bèn lao đến gần song sắt gầm lên một tiếng, Hàn Kỳ Âm giật mình, sau đó nháy mắt cắn môi lao đến, hắn cứ tưởng cô sẽ mở cửa lao vào trong, nhưng cô lao đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-me-luyen-vo-han-su-diu-dang-doc-nhat/1269804/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.