Mặc kệ cơn giận của Mộ Vinh, Mộ Dung Tuyết vùng ra khỏi bà Mộ, chạy lên xe phóng vụt đi. Ông Mộ thấy thế thì ngón tay run run chỉ theo hướng chiếc xe mà cô vừa rời đi, ôm ngực lảo đảo, bà Mộ vội vàng đỡ lấy ông, lo lắng gọi
"Ông Mộ! Ông Mộ!".
||||| Truyện đề cử: Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban |||||
Mộ Dung Nham lúc này mới chạy đến đỡ lấy cha. Anh bảo thuộc hạ đưa ông Mộ vào bệnh viện rồi cũng phải ở lại đó giải quyết với cảnh sát về vụ lùm xùm lúc nãy. Chuyện ngày hôm nay, nhất định không thể để lọt ra ngoài.
Hơn một tiếng sau, Mộ Dung Nham mới đến bệnh viện xem ông Mộ thế nào, may mắn là không có vấn đề gì, bác sĩ dặn ông không được kích động. Bà Mộ lo lắng nói với anh
"Dung Nham...con đi tìm Dung Tuyết... vừa nãy cha con và con bé..."
Anh an ủi bà Mộ "Vâng...mẹ yên tâm."
Mộ Dung Tuyết. Đứa em gái cứng đầu này... Đánh nó không được, mà không đánh cũng không xong...
Chuyện ngày hôm nay, một phần là do lỗi của Mộ Dung Tuyết, nhưng cha anh đúng là đã hơi quá tay, đánh cô trước mặt bao nhiêu người. Mộ Dung Tuyết vốn kiêu ngạo đâu chịu được cú sốc này.
Mộ Dung Nham nhìn ông Mộ đang ngủ say, anh nói với bà Mộ
"Mẹ...vậy con đi tìm Dung Tuyết, có gì mẹ cứ gọi cho con."
"Được rồi."
*
*
*
Trên trực thăng của Cố gia.
Hàn Kỳ Âm cảm giác cô đang không rét mà run, bởi vì sau khi lên trực thăng, Cố Thâm không hề nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-me-luyen-vo-han-su-diu-dang-doc-nhat/1269786/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.